Editor: Sophie Phí Bạc Lâm cảm thấy không ổn rồi. Cứ thế này Ôn Phục sẽ được nuông chiều đến mức vô pháp vô thiên mất. Anh vừa sấy tóc cho Ôn Phục vừa nghĩ. Chiếc máy sấy trong nhà là món quà được bà chủ tiệm cắt tóc tặng từ khi Lâm Viễn Nghi còn khoẻ mạnh. Công suất lớn, tiếng lại ồn ào. Ôn Phục nằm nửa người trên đùi Phí Bạc Lâm chẳng buồn nhúc nhích. Cơn buồn ngủ kéo đến khiến hai mí mắt díp lại, gần như khép hẳn, nhưng tiếng ù ù ầm ầm vang lên từ chiếc máy sấy trên đầu lại khiến cậu giật mình tỉnh táo. Phí Bạc Lâm sấy tóc cho Ôn Phục từ sau ra trước, thấy Ôn Phục ngủ không yên giấc, anh liền chuyển công suất xuống mức nhỏ nhất nhưng vẫn không có tác dụng. Anh khẽ nói: "Sau này..." Nói đến đây Phí Bạc Lâm ngừng lại. Anh nuốt xuống câu "đợi có tiền rồi" vừa định nói rồi tiếp lời: "Chúng ta mua một cái máy sấy tóc không ồn nhé." Ôn Phục mơ màng ngẩng đầu nhìn anh: "Máy sấy tóc có loại không ồn sao?" "Nhất định sẽ có." Phí Bạc Lâm nói, "Bây giờ không có, sau này cũng sẽ có." Ôn Phục suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Vậy có loại tóc nào gội xong không cần sấy không ạ?" Phí Bạc Lâm: "Có chứ." Ôn Phục nhìn anh. Phí Bạc Lâm: "Tóc giả." Ôn Phục: "..."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuoi-tre-vo-danh-thi-vo-tra/2911809/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.