Lạc Nguyên Dật từng nói với nàng, y không lợi hại đến mức có thể ngụy trang cả tính tình. Y là y, con người đang cố gắng phủ nhận quá khứ kia luôn là trượng phu tốt của nàng.
Tuy Dư Thương Phàm nói trong quá khứ Lạc Nguyên Dật đã phạm phải sai lầm không thể cho người biết, bất quá nàng vẫn nghĩ, anh em cãi vã thường xuất phát từ sự hiểu nhầm, nên “sự kiện kia" nói không chừng cũng chính do hiểu nhầm mà thành.
Dư gia cho rằng Lạc Nguyên Dật có tội, nhưng thiết nghĩ, người có tội sao có thể thẳng thắn vô tư, không sợ sệt giống như y lúc này?
Trì Tú Tâm có lòng tin đối với Lạc Nguyệt Dật.
Là phu thê hơn một năm nay, nàng hiểu rất rõ cá tính của y. Y quan tâm chăm sóc nàng, hiếu thuận với cha nàng, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện thương thiên hại lý, người trời căm phẫn, bằng không y sớm đã giết cha con nàng, mưu đồ chiếm lấy sản nghiệp Trì gia rồi.
Nhưng y chẳng những không làm chuyện bất nhân bất nghĩa đó, thậm chí còn nhất mực điệu thấp, sống cuộc sống không tranh với đời.
Thử hỏi người như vậy có thể làm nổi chuyện xấu gì nào?
Không, mọi người nghĩ nàng tư tâm hay bất công đều được, nàng nhất định không tin Lạc Nguyên Dật là người xấu.
Huống hồ, Dư Thương Phàm tuy cho nàng ấn tượng đầu không tệ, cũng có thể thông cảm thái độ sốt ruột tìm huynh trưởng của y, nhưng y hết lần này đến lần khác bám lấy Lạc Nguyên Dật, cố tình muốn sống chết dây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-an-may/440346/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.