"Dạ, được!" Thu Nghiên gật đầu đồng ý: "Tướng công, kỳ thật trước kia cứ trở trời liền đau, nhưng năm nay thì không, bởi vì tướng công để Nghiên nhi ngủ trên giường ấm này thật thoải mái, trước kia vào mùa đông chân đều sẽ lạnh đến mức không còn cảm giác đâu."
Mạc Thiên Hàm biết Thu Nghiên nói đều là lời thật lòng, mà bởi vì là lời thật hắn mới càng đau lòng, cuộc sống trước kia của Thu Nghiên hắn cũng từng nghe nói chút ít từ thôn trưởng thôn Thượng Hồ, biết chỗ y ở có điều kiện rất ác liệt, trách không được những người có quan hệ tốt với Thu Nghiên đều lén giúp y làm việc, nguyên nhân ở chỗ này a!
"Sau này sẽ không, mỗi năm mùa đông tướng công đều sẽ để Nghiên nhi ngủ giường ấm, lại chăm sóc tốt chân, dù không thể hoàn hảo như lúc đầu cũng tận lực không bị tội, có cảm thấy chút khó chịu nào liền nói cho tướng công, đừng giống như mấy ngày trước, không thoải mái liền tự mình xoa, hiện tại ngươi là phu lang của tướng công, phải học dựa vào tướng công, hiểu chưa?"
"Dạ, Nghiên nhi đã biết." Hạnh phúc đồng ý, nhớ lại mấy ngày trước vì liên tục ba ngày tuyết lớn, vốn nghĩ chân không sao lại bắt đầu đau, nửa đêm y bị đau tỉnh, lén bò dậy xoa chân, Mạc Thiên Hàm cũng dậy theo, sau đó xoa nhẹ cho y một đêm, tuyết vừa ngừng, liền mang y đi huyện thành tìm Lý đại phu.
Hai người nói rất nhiều lời thân mật, mệt liền ôm nhau ngủ, nhưng trong lòng Mạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-manh-me-phu-lang-ngoan-ngoan/1602/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.