Người ta thường nói yêu chính là hi sinh tất cả cho người mình yêu. Hận là tình yêu hóa thành. Nhưng một khi hận không còn, tình yêu cũng chết. Không yêu nên không hận. Vô tình mà hờ hững.
Đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên gò má của người đang ngủ say, ánh mắt đau lòng lo lắng
" Mị nhi , liệu sau khi nàng biết ... nàng có còn nguyện ý ở cùng ta?"
Tiếng nói thủ thỉ như đang tự nói với bản thân mình. Hắn lo sợ rất lo sợ mất nàng.
Nhìn nàng nhíu mi trán rịt một tầng mồ hôi mỏng, hắn nghiêng thân vuốt ve đôi mi đang nhíu chặt cho nàng thả lỏng ra , tự động chỉnh lại góc chăn sau nhẹ cúi xuống hôn phớt qua gò má trắng rồi dùng khinh công thi triển ...
Đến khi nàng tỉnh dậy thì cũng đã là ngày hôm sau mệt mỏi dựa lưng trên giường . Sai người đem thau nước vào rửa mặt, có lẽ từ lúc tới đây tới giờ thì đây là lần đầu tiên nàng có một giấc ngủ mê man như thế này.
" Dạ Lan, ngươi có ngoài không?"
-" Có thuộc hạ"
" Chuẩn bị cho ta một chậu nước tắm và sẵn tiện kêu Lãnh Độc đứng ngoài cửa tiếp chuyện với ta"
-" Rõ chủ nhân"
( Đến khi chuyển nội tâm của nhân vật thì mình sẽ tự động chuyển từ " nàng " sang " ta" và ngược lại nhé!)
Chưa đến nửa khắc Dạ Lan đã cho người đưa nước nóng vào. Ta cởi từng kiện y phục bước vào bồn tắm ngâm mình chìm xuống thư giãn
" Phu nhân cho gọi thuộc hạ"
Ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-yeu-nghiet-dung-du-do-ta/2405141/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.