Thẩm Vân Thư cũng có chút bất ngờ. Ban đầu cô một mình đối mặt với bà cụ Cố và cậu mợ của anh ở phía đối diện, trong lòng ít nhiều cũng có chút không tự tin, anh ngồi lại gần như vậy, cánh tay tựa vào tay vịn ghế của cô. Dù không nói gì, dường như cũng có thể san sẻ một phần áp lực trên người cô.
Cô lại nhìn sang anh, Phùng Viễn Sơn cũng nhìn lại, gương mặt anh vẫn lạnh, Thẩm Vân Thư khẽ mỉm cười với anh, ánh mắt Phùng Viễn Sơn nhìn cô sâu hơn, Thẩm Vân Thư khẽ chớp mắt, cúi đầu nâng chén nước, uống một ngụm nước, hơi ấm chảy qua dạ dày cô, từ từ làm dịu đi sự căng thẳng và bất an trong lòng cô.
Chuyện hôn nhân hai bên ngồi lại nói chuyện cũng không quá phức tạp.
Bà cụ Cố nói có thể đi đăng ký kết hôn trước, nhưng lễ cưới thì đợi Phùng Viễn Sơn đi xa về rồi mới tổ chức. Kết hôn là chuyện cả đời, không thể tùy tiện qua loa. Bà phải tìm người chọn ngày lành tháng tốt, hơn nữa, đây là lần đầu tiên nhà họ có hỷ sự sau bao nhiêu năm, phải làm cho thật náo nhiệt.
Thẩm Vân Thư vô thức nhìn người bên cạnh, thực ra, có đăng ký kết hôn rồi, sau này có tổ chức đám cưới hay không cô cũng không quan trọng, chủ yếu là tùy anh.
Phùng Viễn Sơn mở lời, “Nếu em muốn làm trước khi anh đi cũng được, gấp thì có cách gấp.”
Thẩm Vân Thư khựng lại, nói như vậy khiến cô như rất sốt ruột, cô quay đầu nói với bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/2927172/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.