Phùng Viễn Sơn không để ý đến lời trêu chọc của Cố Đình Quân, đứng dậy lần lượt rót thêm trà cho mọi người, đến chén trà của Thẩm Vân Thư thì ấm trà hết nước. Anh liếc nhìn trong nhà, xem bình nước nóng để ở đâu, Thẩm Vân Thư đứng dậy khỏi ghế, đi lấy giúp anh. Phùng Viễn Sơn cất bước trực tiếp theo sau.
Bà cụ Cố vẫn đang bàn bạc với Lâm Tố Bình xem tiệc sẽ đặt bao nhiêu bàn, hai người ở góc tường yên lặng rót nước nóng vào ấm trà. Thẩm Vân Thư đứng cạnh anh, ngón tay cạy cạy nắp ấm trà, một lúc lâu sau, cô khẽ nói, “Hôm nay cảm ơn ngài.”
Cảm ơn anh đã không để cô một mình đối mặt với gia đình anh.
Phùng Viễn Sơn nhìn cô, không nói gì.
Thẩm Vân Thư lập tức nhận ra mình nói sai rồi, cô lại sửa lời, “Cảm ơn anh, anh Viễn Sơn.”
Phùng Viễn Sơn lấy nắp ấm từ tay cô, đậy lên ấm trà, lạnh nhạt đáp một câu “Khách sáo rồi.”
Thẩm Vân Thư do dự một chút, vươn tay, vuốt nhẹ cổ áo len hơi nhăn nhúm của anh, giọng cô nhẹ hơn nữa, “Áo rất hợp với anh.”
Anh vừa xuống xe cô đã thấy, áo len cổ cao màu đen khoác ngoài áo khoác dài màu đen, rất hợp với khí chất lạnh lùng của anh, cô luôn biết anh có ngoại hình đẹp, là kiểu người dù đứng giữa biển người cũng khiến người khác phải nhìn ngay lập tức, cảm giác này hôm nay dường như càng mạnh mẽ hơn.
Phùng Viễn Sơn nhìn vào mắt cô, tay vặn nắp ấm dừng lại.
Dưới ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/2927173/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.