Phùng Viễn Sơn dừng lại ở cửa, gọi người qua tấm rèm dày dặn, “Thẩm Vân Thư.”
Thẩm Vân Thư vội vàng lau mắt, rồi đậy hộp lại, đặt vào túi. Cô cẩn thận nhìn mình trong gương, chắc chắn không nhìn ra điều gì khác thường, mới đi ra cửa, vén rèm lên.
Ánh mắt hai người giao nhau, Thẩm Vân Thư nghĩ đến tối qua, vành tai nóng bừng, lại dời tầm mắt đi chỗ khác.
Trần Mỹ Na ở nhà bên cạnh bước ra khỏi phòng, hất thẳng một chậu nước qua vạch giới hạn ở giữa sân, rồi kiêu căng nhìn về phía này một cái.
Ánh mắt sắc lạnh của Phùng Viễn Sơn quét qua, vai Trần Mỹ Na không khỏi rụt lại, chi ta lại ưỡn cổ ngẩng đầu “hừ” một tiếng, đóng sầm cửa vào nhà.
Thẩm Vân Thư thật sự lười chấp nhặt với chị ta, dù sao thì cuối tuần này bức tường viện sẽ được xây lên, sau này cũng không cần ngày nào cũng ra vào nhìn thấy cặp đôi này nữa.
Cô chạm vào mu bàn tay Phùng Viễn Sơn, “Anh Viễn Sơn, không cần để ý đến chị ta.”
Ánh mắt Phùng Viễn Sơn lại trở về trên mặt cô, bớt đi sự lạnh lẽo ban nãy. Anh nắm lấy tay cô đang đưa ra, cau mày nhẹ, “Tay sao lại lạnh thế này?”
Nhiệt độ từ tay anh làm dịu đi sự bất an trong lòng cô một chút, Thẩm Vân Thư chỉ nói, “Vừa nãy đạp xe quên không đeo găng tay.”
Phùng Viễn Sơn từ từ xoa mu bàn tay cô, “Tiểu Tri Ngôn đâu rồi?”
“Ở nhà chị Thanh Huỳnh, em vừa định đi đón thằng bé.”
Phùng Viễn Sơn nhìn cô, “Bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/2927195/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.