Không phải hắn đã có Tô Thanh Hà rồi sao? Tại sao lúc nào hắn cũng nghĩ về người đã chết?
Mộc Trường An muốn hỏi vấn đề này, nhưng cuối cùng chỉ im lặng nuốt xuống.
Nàng ấy không còn là Mộc Trường An nữa, hỏi những câu hỏi này cũng vô ích.
Mộc Trường An đứng lên: “Vết thương của ngài còn chưa lành, ngài nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Nói xong nàng bước ra ngoài và vừa mở cửa đã nhìn thấy một người quen.
Nam nhân kia cũng kinh hãi như nhìn thấy ma: “Vương phi”
Mộc Trường An còn chưa kịp phủ nhận, sau lưng Chúc Cảnh Hoài đã vang lên giọng nói: "Lục Phong, ngươi nhận nhầm người rồi. Đây chính là Nam Từ công chúa của Nam Việt."
Lục Phong vẻ mặt kinh ngạc, nhưng đã nhanh chóng che giấu: "Công chúa, xin hãy thứ lỗi cho ta!"
Mộc Trường An xua tay, Chúc Cảnh Hoài cũng đã đứng dậy mặc quần áo đi đến đứng bên cạnh nàng.
"Lục Phong, trong phủ xảy ra chuyện gì?"
Trong sáu tháng qua, Chúc Cảnh Hoài rời khỏi phủ, ngoài sự chăm sóc của Lục Phong, chỉ có những vệ sĩ bí mật ở bên cạnh.
Lục Phong thận trọng nhìn Mộc Trường An, và nàng đang chuẩn bị rời đi.
Chúc Cảnh Hoài bình tĩnh nói: “Nói.”
Lục Phong rũ mắt xuống báo cáo: "Vương gia, Tô Thanh Hà đã trốn thoát."
Mộc Trường An dừng lại và cau mày.
Tô Thanh Hà trốn thoát?
Ý gì đây?
Chúc Cảnh Hoài ở một bên ánh mắt lạnh lùng thâm thúy: "Trốn thoát? Một nữ nhân không còn sức lực lại bị thương, làm sao có thể trốn thoát khỏi phủ được canh gác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan-chung-ta-da-thang-nguoi-len-duong-binh-an/1270543/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.