Kinh qua sự kiện ngày đi săn bắn đó, Vân Yến công chúa rốt cục không còn gây khó dễ nữa, sảng khoái đồng ý gả cho thái tử, đến đây việc hòa thân giữa hai nước xem như kết thúc viên mãn.
Đại hôn được ấn định nửa tháng sau cử hành, Hoàng thượng hạ chiếu thông cáo cho toàn dân thiên hạ.
Mà Bình vương, nhân vật nổi bật của sự kiện hiện rất ngoan ngoãn ở tại trong phủ dưỡng thương, mỗi ngày đều cùng Vương phi uống trà, chơi cờ giết thời gian.
Ôn Nhược Thủy hầu như nhất định ngày nào cũng phải tại hoa viên vũ thương lộng đao một phen, mà khán giả ngoại trừ thiếp thân nha hoàn của nàng, hiện tại lại nhiều thêm một vị trượng phu nhàn rỗi.
Chỉ là nhìn nàng thân ảnh di chuyển thoăn thoắt múa kiếm, Lý Dật Phong tâm tình thập phần yên ổn bình tĩnh. Cứ như vậy cùng nàng làm bạn đến già có lẽ là một chuyện phi thường hạnh phúc.
Đem trường thương cắm vào giá đao, Ôn Nhược Thủy cẩm lấy khăn Hạnh nhi đưa đến, một bên chà lau mồ hôi trên mặt, một bên hướng trượng phu đang nằm nghỉ tại nhuyễn tháp trên hành lang mà đi đến.
“Nghe Hạnh nhi nói nàng hôm nay muốn xuất môn?” Hắn hỏi, cố ra vẻ không để ý.
Nàng liếc mắt thiếp thân nha hoàn, gật đầu.
“Nàng đi làm chi vậy?”
“Vương gia thân thể còn chưa khang phục không cần di chuyển nhiều, ở nhà hảo hảo tĩnh dưỡng là được.” Nàng đạm mạc nói.
Lý Dật Phong thầm nghĩ…mình bị bỏ rơi…
Hạnh nhi đứng một bên hé miệng cười trộm. Tiểu thư đã nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan-lay-chong/84566/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.