Bên ngoài trời mưa tí tách không ngừng nghỉ, thời gian đã gần giữa trưa nhưng bầu trời mây đen dày đặc chẳng thấy ánh mặt trời.
Một cỗ xe ngựa đơn bạc, rộng rãi, trên màn lụa có thêu một chữ "Dạ" đen tuyền chậm chạp đi đến cổng cung rồi dừng lại. Binh lính canh cổng nhìn thấy xe ngựa dừng lại liền vội bung ô chạy đến bên xe ngựa.
Bên trong xe ngựa vươn ra một bàn tay vén màn xe lên, tiếp đó Phong Nguyệt Tử Hàm đi ra, theo sau là tỳ nữ thân cận của nàng bung ô che mưa.
Thị vệ, binh lính canh cổng thành nhìn thấy Tử Hàm liền quỳ xuống hành lễ
"Tham kiến trưởng công chúa!"
Tử Hàm khách sáo "Các vị đứng lên cả, không cần đa lễ!"
Màn xe lại lần nữa được vén lên, bên trong xe ngựa thắp một ngọn nến nhỏ, ẩn hiện hai bóng người một đen một trắng bên trong xe.
Tử Hàm cười, vẫy tay với người bên trong xe ngựa "Biểu tỷ bảo trọng! Tử Hàm trở về trước!"
Dạ Tuyết phất tay "Muội vào đi, ta nhìn muội vào rồi đi."
Tử Hàm khẽ cười xoay người đi, thị tỳ thân cận đi bên cạnh che ô cho nàng.
Tử Hàm ngừng lại, ngẩn đầu nhìn tấm bảng vàng, chữ như rồng bay phượng múa treo trên tường thành cao cao.
"Tử Cấm thành", trở về với cung cấm rồi!
Tử Hàm quay đầu nhìn cỗ xe ngựa, Dạ Tuyết vẫn còn vén màn nhìn theo nàng.
Tử Hàm nhìn một hồi, khóe mắt chua xót mà quay lưng đi thẳng vào thành.
Đợi bóng Tử Hàm khuất, Dạ Tuyết mới thả màn xe xuống, bảo phu xe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan/1493808/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.