Có lẽ đó chỉ là phép tắc tiếp khách của Chu Thừa Ý với tư cách là quản lý cửa hàng,
nhưng rơi vào tai Ngu Cốc Thu lại khiến cô hơi rùng mình. Cô không kìm được mà nghĩ: trong mấy lời nịnh hót kia liệu có ẩn ý gì không? Chẳng lẽ… anh ta biết được điều gì rồi ư?
Không thể nào.
Ngay cả Hứa Quỳnh còn chẳng nhận ra cô, Chu Thừa Ý lại càng không thể biết được.
Ngu Cốc Thu không chắc mình có phải đã lộ ra biểu cảm co giật nào không, vì Chu Thừa Ý nhìn cô, vẻ mặt rõ ràng thoáng qua kinh ngạc, rồi đến lúng túng, kế đó là im lặng, cuối cùng đành thật thà hỏi: “Cô hôm nay đến xem gì thế? Có cần tôi giúp giới thiệu vài món không?”
Lúc này Ngu Cốc Thu mới sực nhớ ra là vẫn chưa xem qua máy massage, nhưng thực ra cô chỉ đến đây để thăm dò trước. Trong lòng cô đã tính sẵn, nếu ở nhà Thang Tuấn Niên không có máy massage, thì lần sau sẽ đưa anh đến đây cùng.
“Không cần, cảm ơn.”
Cô bước ra được hai bước, lại quay đầu lại: “Đúng rồi, quản lý Chu.”
Chu Thừa Ý tươi cười nhìn sang.
“Xin hỏi anh có mặt ở cửa hàng mỗi ngày sao?”
Anh ta đáp nhẹ nhàng: “Ừ! Thông thường thì thứ Tư tôi sẽ nghỉ, nếu cô đến, nhớ đừng trúng đúng hôm đó nhé.”
“Được rồi.” Nhất định là sẽ trúng hôm đó.
Ngu Cốc Thu nặn ra nụ cười gượng gạo: “Tạm biệt.”
–
Ngu Cốc Thu đến cửa hàng điện máy không phải là nhất thời nổi hứng, bởi cô đang chọn quà sinh nhật cho Thang Tuấn Niên.
Sinh nhật của anh sắp đến rồi, ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-bien-ngap-ngan-nghiem-tuyet-gioi/2968740/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.