Triệu Lâm nghe thế thì hoảng sợ, nghe ý trong lời của ông cụ Trần thì muốn thăng cấp tầng một Tam Thanh Công còn cần yếu tố gì đó.
“Là điều kiện hay chìa khoá gì ạ?”, Triệu Lâm nói.
Nếu ông cụ đã nói vậy thì phải có giới hạn.
Nếu là điều kiện thì phải có yếu tố cần để bước vào tầng hai. Còn nếu là chìa khoá thì khác rồi.
Không có nó, anh hoàn toàn không thể thăng cấp.
Ông cụ Trần tỏ vẻ kinh ngạc, không ngờ Triệu Lâm lại thông minh như vậy, chỉ dựa vào vài câu nói đơn giản là đã năm được trọng điểm.
“Là chìa khoá! Là chìa khoá duy nhất, nó không chỉ có tác dụng với Tam Thanh Công mà còn có tác dụng lớn đối với công pháp tu tập của thế gia đại tộc!”
“Ý của ông là thế giới này không chỉ có một công pháp là Tam Thanh Công?”, Triệu Lâm hỏi.
“Phải!", ông cụ Trần đáp. “Vậy có nghĩa là còn các loại kỳ môn thuật sĩ khác rồi!”, Triệu Lâm nói.
“Sao lại dùng từ loại? người ta là môn phái!”, ông cụ Trần buồn cười chỉnh lưng Triệu Lâm.
Triệu Lâm xấu hổ cười, trẻ tuổi thì nói năng cũng khác thế hệ trước mà.
“Nhưng ông rơi vào tình cảnh này cũng liên quan tới cái chìa khoá kia?”, Triệu Lâm rũ mắt, hỏi ra nghỉ ngờ trong lòng.
Cổ thuật mà ông cụ Trần mắc phải rất phức tạp, hiển nhiên thủ phạmể cố tình như thế.
Tại sao “Thủ phạm” đầu độc rồi còn hành hạ ông ấy tới mức năm liệt, hôn mê mà không giết ông ấy?
Nhất định là có mưu đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-dai-long-y/1086852/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.