Eidt Hoa hong nhung
Beta Phu dung dao hoa
Tôi nhìn thấy hai người đàn ông đang cố đưa một người lên bờ, nhưng người kia lại dùng hết toàn lực giãy dụa muốn chạy về hướng ngược lại.
Trực giác nói cho tôi biết, Nghê Lạc Trần đã xảy ra chuyện.
-
“Đánh cho anh ta ngất xỉu đi, nếu không rất khó mang lên bờ.”
Tôi nghe hai người kia ở trong nước thương lượng một cách khó khăn, vội vàng la lên “Đừng đánh, anh ấy là chồng tôi……”
Không biết có phải là do tiếng của tôi bị gió biển thổi át đi, mấy người đó dây dưa quá mức nhập tâm, tiếng la hét của tôi càng không có tác dụng gì, những người chung quanh càng vòng quanh tham gia vào…
Tôi vừa cố hết sức hướng về phía bên kia kêu vừa run run giọng gọi tên Nghê Lạc Trần, nhưng anh vẫn đang chống cự sống chết , giống như một người đang tuyệt vọng, vì sự sống chết cuối cùng mà càng giãy dụa nhiều hơn. Trong giây phút này, tôi có cảm giác mình đang bị mmột vật bén nhọn nào đó đâm xuyên qua trái tim……
Tiểu Bùn, anh ngoan ngoãn một chút, đừng phản kháng nữa, anh không thể xảy ra chuyện gì đâu.
Đột nhiên, tôi nhìn thấy chiếc còi trước ngực một cậu bé nên vội vàng đưa nó lên miệng……
Một âm thanh trong trẻo lướt qua mặt biển, giống như cắt qua không gian, chung quanh không hề có tiếng gió, tiếng nước, cùng âm thanh huyên náo, toàn bộ thế giới tại phút này đây đều trở nên yên tĩnh…..
Tôi dường như cũng bị chính thanh âm đó làm chấn động và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-lac-tran-duyen/808401/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.