Đó là Thượng Nguyên đầu tiên và cũng là duy nhất mà nàng và Bạch Thiếu An đi bên nhau.
Năm sau, đúng dịp Thượng Nguyên, nàng vui vẻ đính hôn cùng chàng vì thế mà bỏ lỡ hội hoa đăng.
Đến năm thứ ba, Thượng Nguyên lại đến đúng hẹn nhưng người tặng nàng đèn thỏ năm nào, đã không còn nữa.
Còn nàng cũng theo tỷ tỷ vào cung, chưa từng trở lại chợ đêm Trường An lần nào.
Mất đi Bạch Thiếu An, nàng mất hết ý chí. Dù tỷ tỷ nhiều lần khuyên nhủ, hết lòng mai mối, nàng đều từ chối không chút do dự.
Nàng nói với tỷ tỷ, nàng không muốn lấy chồng nữa, chỉ muốn ở lại bên tỷ tỷ, cho dù làm cung nữ cũng được, chỉ cần được theo hầu tỷ tỷ là đủ mãn nguyện rồi.
Tỷ tỷ không lay chuyển được nàng, cũng không muốn nàng quay về phủ Yến Quốc Công, đành để nàng làm nữ quan thân cận bên mình.
Nhan Tịch Lam nhờ vậy mới có thể an tâm ở lại cung, sống trong điện Tiêu Phòng.
Năm ấy, đông đến dài lạ thường, lạnh hơn mọi năm.
Trong cung, kẻ đổ bệnh nhiều hơn hẳn. Ngay cả tiểu hoàng tử—con đầu lòng của tỷ tỷ—cũng không may mắc bệnh phong hàn.
Đứa bé ấy tên là Xung Nhi, rất ngoan ngoãn, lanh lợi, ai gặp cũng yêu mến.
Suốt mùa đông năm đó, bệnh tình của Xung Nhi lúc nặng lúc nhẹ. Tỷ tỷ lo lắng đến nỗi ăn không ngon, ngủ không yên.
Sau Thượng Nguyên, bệnh tình của Xung Nhi bỗng chuyển biến xấu đi.
Nhan Tịch Lam vẫn còn nhớ rõ mấy đêm liền, tỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-phu-cung-tam-tham-luc-vu/2721990/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.