Editor: luyen tran
Bát Vương Phủ!
"Toàn Cơ! Tiểu Sơ Tử sao rồi? Có bị hạ độc hay bị thương ẩn không?" Sở Vân Hách ngồi ở đầu giường, vô cùng lo lắng hỏi.
Tay Gia Cát Toàn Cơ thu lại từ trên cổ tay Đoàn Cẩm Sơ, cười nhìn sang Sở Vân Hách, ánh mắt chế nhạo nói: "Mạch tượng vững vàng! Không có dấu hiệu trúng độc! Về phần vết thương bên trong thì. . . giờ ta giở y phục của nàng lên tra xét nha?"
"Ặc. . . .!" Sở Vân Hách ngẩn người, tiếp đến gương mặt tuấn tú nổi lên vạch đen, nhìn chằm chằm Gia Cát Toàn Cơ, nghiến răng bực bội quát một chữ: ". . . . Cút!"
"Phốc!"
Gia Cát Toàn Cơ phụt cười ra, đứng lên, phe phẩy cây quạt trong tay, nghênh về phía Đoàn Cẩm Sơ mặt đang đỏ ửng, không nhịn được cười: "Tiểu Sơ Tử! Chuyện tra vết thương ẩn này! Ngươi thích đại phu ta tra, hay là thích đội Long Dương quân của Bát Vương gia chúng ta cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ thân thể cho ngươi?"
Nghe vậy, mặt Đoàn Cẩm Sơ đỏ còn hơn con tôm luộc, miệng lắp bắp: "Ngươi ngươi ngươi. . . .!" Nửa ngày không phát ra được một chữ!
Chân mày Sở Vân Hách như muốn co quắp, bàn tay bóp lại, răng trên răng dưới nghiến to hơn: "Gia Cát Toàn Cơ! Ngươi muốn Bổn vương đá ngươi một cước bay ra ngoài ư?"
"Khụ khụ. . . . Đùa thôi! Đùa thôi! Ta đi! Các ngươi tiếp tục!" Gia Cát Toàn Cơ run rẩy hai chân, vội vàng bay vọt ra cửa.
Vậy mà, mới xuống hành lang, lại bị hai cánh tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/1636910/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.