Một cuộc đại hôn, hai phần chiếu chỉ, tam đại thế lực, thế tới rào rạt, thế đi vội vàng, trong giao phong mãnh liệt bình tĩnh che giấu, giữa sự trào phúng khinh thường của mọi người. Trong ngày đại hôn, hai nhân vật chính chiêu đãi mọi người bằng một tràn cười ngạo, cho họ một đôi hồng phối lục xa hoa khó quên......
"Này, tại sao là ta? Vì sao luôn là ta trúng đạn! Hắn! Hắn! Hắn! Còn có ba người bọn họ mà.” Lãnh Thiên Lạc ngồi trên bàn sách một tay che ngực, một tay chỉ vào ba người đứng phía dưới, nhìn Lãnh Tứ Hàn, hỏi.
". . . . . ." Tả Phong đá lông nheo với Lãnh Thiên Lạc “Vì ngươi rất đẹp, rất tuấn tú, rất tài giỏi.” Giơ ngón tay cái lên, tiếp theo giống như người không xương dựa vào trên người Quý Mộc.
"Nhị ca, Nhị ca, ngoan, ngươi xem bên cạnh ngươi có rất nhiều mỹ nam, ngươi lại xem tiểu đệ ta có bao nhiêu đáng thương tội nghiệp, nhu nhược như vậy, có phải nên để cho bọn hắn đi hay không!” Lãnh Thiên Lạc sửa sang lại biểu tình trên mặt, từ dáng vẻ cứng ngắt xù lông biến thành gương mặt cương thi yêu cơ, nhanh chóng từ trên bàn nhảy xuống, chạy đến trước mặt Lãnh Tứ Hàn đang ngủ, vẻ mặt cứng ngắt cười khổ, không thể nào cầu xin.
"Bốn so với một, ngươi thua! Ngươi đi!” Cặp mắt lạnh lùng của Lãnh Tứ Hàn loé ra ý cười, nhanh chóng biến hóa thành đôi mắt vô tội, chu miệng, chỉ vào Lãnh Thiên Lạc, nói.
"Ô ô ô. . . Mỹ nữ của ta! Hương Hương của ta!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-sung-quy-y-doc-phi/983741/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.