Thiện và Ác, ánh sáng và bóng tối từ xa xưa vốn chỉ là một nhưng qua thời gian chúng đã càng ngày càng xa cách nhau về hai thái cực đối lập. Giờ phút này, chúng lại đứng ở hai phía của hai chiến tuyến đối đầu nhau và chỉ cách nhau một đường ranh mỏng manh. Dẫn đầu Ác giới là Lạc Khương Ma tử đỉnh danh, vị trí tương đương bên kia chiến tuyến là quận chúa Tuyết Hương một vô danh tiểu tốt trong mắt của hầu hết mọi người có mặt nơi đây ngoại trừ Tuệ Phong và Lạc Khương.
Nhìn nhận theo con mắt trần tục thì thế lực đôi bên thật sự quá chênh lệch, nếu không muốn nói rằng “trứng chọi với đá”. Vì thế mà khí thế của binh tướng Ác giới lúc này tựa như vũ bão có thể áp đảo cả núi sông.
Lạc Khương từ lâu đã thầm ngưỡng mộ danh tính Tuyết Hương quận chúa nay được tương ngộ quả thật là vinh hạnh vô cùng! Chỉ tiếc, ngay lúc này lại phải đứng ở đầu chiến tuyến đối nghịch với người thật rất khó chịu!
Trước tiên, đáp lại lời của Lạc Khương là nụ cười thuần khiết của Tuyết Hương:
Tuyết Hương từ lâu cũng được nghe đồn về tài năng và đức độ của Ma tử, nay may mắn được gặp thật sự là rất hân hạnh. Lời đồn quả không sai từ dung mạo đến tài năng Ma tử đều vượt bậc hơn người.
^^! Đa tạ lời khen của quận chúa, lời vàng ngọc này của người Lạc Khương sẽ khắc cốt ghi tâm.
Ẹo ẹo! Cái tên Lạc Khương này nhìn bảnh trai vậy mà nịnh hót thấy ớn, tưởng mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-tan/381077/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.