"Kha Tàng Cúc, thật sự là chết vẫn chưa hết tội." Kiều Sở cảm thán nói.
Ba người vào phòng, Hoa Dao từ trong ngăn tủ của Kha Tàng Cúc, tìm một bộ quần áo sạch sẽ để thay. Quần áo Kha Tàng Cúc đều có màu tối, đổi lấy đổi đi, cũng không có một kiện phù hợp với khẩu vị của mình.
Ở thư phòng Kha Tàng Cúc, bày các loại thư tịch y dược, nhìn từ trình độ tổn hại của sách, có thể thấy Kha Tàng Cúc hẳn là thường xuyên lật xem. Trong đó, cũ nát nhất là mấy quyển thư tịch viết về độc dược, Quân Vô Tà tùy tay lật lật, lập tức ném vào một góc.
"Hoa ca còn có bản lĩnh thay đổi giọng nói, ta thật đúng là lần đầu tiên nghe thấy." Kiều Sở ngồi xuống ghế dựa một bên, lúc vừa mới nghe thấy Hoa Dao mở miệng, giọng nói kia giống như đúc giọng của Kha Tàng Cúc.
Hoa Dao không để ý đến hắn, chỉ nhìn về phía Quân Vô Tà và nói: "Kế tiếp ngươi muốn làm gì?"
Mục đích của Quân Vô Tà không có xung đột với mục đích của bọn họ, nhưng cũng không giống nhau.
"Chi bằng hãy nói trước xem, các ngươi muốn làm gì?." Quân Vô Tà ung dung thong thả ngồi xuống một bên. Hợp tác với Hoa Dao và Kiều Sở trước mắt còn xem như thuận lợi.
Hoa Dao và Kiều Sở nhìn nhau, cuối cùng Hoa Dao mở miệng nói: "Chúng ta cần tìm một tấm bản đồ."
Quân Vô Tà hơi nhướng mày.
"Tấm bản đồ kia, ngay từ đầu ta đã hoài nghi nó nằm ở trên tay Kha Tàng Cúc, cho nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/1590628/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.