Tôi và "Thanh xuân không hối tiếc" trò chuyện hơn một năm mới dần hiểu nhau.
Sau hai năm tâm sự, hắn mới đồng ý gặp tôi.
Hắn có thuê một ao cá lớn, nuôi cá bằng mồi sống nên chỗ ở tương đối hẻo lánh. Hắn chỉ tôi số hiệu của xe buýt, bảo tôi không được tự lái xe hay đi đường sắt mà bắt buộc phải đi xe buýt.
Đến chỗ hẹn, hắn đón tôi.
Lúc tới, hắn đón tôi bằng một chiếc xe bán tải, còn mang cho tôi sữa đậu nành đựng trong bình giữ nhiệt cùng một đôi giày leo núi phù hợp với chân tôi.
Con người hắn giỏi giang, hiền lành lịch sự hệt như khi chat trên mạng vậy.
Trên đường, hắn còn cho tôi xem chứng minh thư, bằng lái xe và giấy phép lái xe, bảo tôi chụp ảnh gửi về gia đình để người nhà khỏi lo lắng.
Tên thật của hắn là Chu Gia Hào, lớn hơn tôi hai tuổi.
Suốt chặng đường, hắn kể tôi nghe lợi ích của việc nuôi cá bằng mồi sống, cá hắn nuôi ăn rất ngon thế nào, một năm có thể sản xuất bao nhiêu, nguồn tiêu thụ ra sao.
Đặc biệt là lươn hắn nuôi cung không đủ cầu, đều phải đặt trước.
Hắn nói nhiều, vui tính, ân cần, lại có sự nghiệp thành công, có lý tưởng, có mục tiêu, sẵn sàng làm việc.
Giữa hắn và tôi không hề có sự xấu hổ của hai người quen nhau qua mạng mới gặp nhau, chúng tôi hệt như hai người bạn thân lâu năm.
Ao cá ở trong núi, xe bán tải vượt địa hình mất hơn một tiếng mới đến nơi.
Xuống xe, đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-sau-am-han-si-nam-oan-nu-phong-nguyet-trai-nan-thuong/1544214/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.