Nhìn bụng mẹ chồng mọc lông thỏ, còn đẻ ra một con thỏ, tôi sợ hãi suýt thì hét lên.
Tôi xoay người định bỏ chạy nhưng vừa cửa động, cơ thể đã bị anh họ ôm lấy.
Anh ta ôm chặt lấy tôi, nhẹ giọng: "Đừng lên tiếng, lỡ làm bà ta giật mình, bà ta sẽ ăn thịt con thỏ đó."
Trong lúc anh ta nói chuyện, con thỏ to bằng mèo con rớt ra khỏi quần lót bà ta.
Mẹ chồng căn bản không để ý tới chúng tôi, miếng thịt bò sống đang ăn dở trong tay cũng không màng tới, bà ta vươn tay bế con thỏ đó lên, le lưỡi li3m sạch máu còn dính lại trên người.
Bà ta như vậy không hề giống một con một người, mà là con thỏ mẹ hình người thì đúng hơn.
Tôi thấy bụng mẹ chồng mọc lông thỏ, bà lại đẻ ra một con thỏ, tôi sợ hãi suýt hét lên.
Khi bà ta li3m, đầu của một con thỏ khác lại từ từ ló ra.
Tim tôi đập như trống trận, chi miệng, đẩy anh họ ra, căng thẳng lùi từng bước.
Anh họ lại chẳng có vẻ sợ hãi, cũng không đếm xỉa tới việc mẹ chồng sinh con mà nhìn tôi lùi về sau với ánh mắt nặng trĩu.
Ánh mắt ấy cực kỳ dịu dàng, nhưng sự dịu dàng trong hoàn cảnh này thì hết sức kỳ lạ.
Tôi lùi về phía cửa, xoay người chạy về hướng thang máy, rút điện thoại ra báo cảnh sát.
Nhưng ngay lúc tôi cầm điện thoại, nó đột nhiên đổ chuông, Dương Hoành gửi cho tôi một đoạn video.
Trong hình thu nhỏ video, hắn không mặc quần áo, tay chân và đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-sau-am-han-si-nam-oan-nu-phong-nguyet-trai-nan-thuong/1544219/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.