Có thực đơn, có sổ sách, có thư tình lén lút giữa thị nữ thị vệ, còn có hình vẽ linh tinh của mấy thư đồng…
Nó cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần có chữ là lôi ra bằng sạch.
Trương Dẫn Tố xem xét mãi, chợt chú ý tới một cuốn lụa… Nó là một mảnh gấm đỏ tươi, nét bút khí phách, không phải thư từ của đám tôi tớ tầm thường.
“Nửa đêm, cầu Ngũ Lộc.”
Y hỏi Liễu Chí: Đây là thư từ của ai?
Lá thư này tìm thấy trong thư phòng của Liễu Ô, dưới đồ rửa bút.
Mọi động tĩnh trong Liễu phủ này đều không qua mắt được Liễu Chí, phần nhiều sinh linh ở đây đều đã dính nhiều hoặc ít âm khí, từng hành vi cử chỉ đều bị nó biết được… Nó biết thỉnh thoảng Liễu ô sẽ dẫn thị nữ tâm phúc ra ngoài vào nửa đêm.
Trương Dẫn Tố rất nghi ngờ chủ nhân của cuốn lụa này: Nếu cô ấy lén lút rời khỏi phủ, ngươi hãy gọi ta.
Chắc chắn Liễu Chí không vui lòng rồi, ngộ nhỡ điều tra ra Liễu phủ thông đồng với địch thật, chắc chắn người lòng dạ ác độc này sẽ vạch trần phủ tướng.
Nhưng nếu không điều tra được gì thì họ Trương này cũng sẽ không dừng lại, xác suất tỷ tỷ thông đồng với kẻ địch Đào thị gì đó chắc chắn phải thấp hơn phụ thân Thừa tướng.
Tra xong xuôi cũng chưa chắc điều tra được gì nghiêm chỉnh, có khi sau vụ này, y sẽ thỏa mãn đi báo cáo với thượng cấp luôn chăng.
…
Cầu Ngũ Lộc ở phía Bắc thành, rất gần Hồng Điên Quan. Dịp Thất Tịch, nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ue-sinh/487003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.