Canh ba vừa qua khỏi đã nghe tiếng gõ cửa, Tuyết Ưng lập tức mở mắt, rời giường, đoán rằng người gõ cửa ngoài Đồng Thanh thì không còn ai khác.
Quả nhiên vừa mở cửa đã thấy Đồng Thanh một thân bố y bó sát người, lưng đeo gùi trúc, thấy Tuyết Ưng quần áo chỉnh tề thì biết hắn đã chuẩn bị sẵn sàng liền mỉm cười “ Tuyết Ưngnhân lúc sương sớm vừa tan, mặt trời chưa lên, chúng ta xuất phát thì có lẽ hừng đông sẽ đến được đỉnh núi”
“Ân, được, Đồng tiên sinh, chúng ta đi thôi”. Tuyết Ưng lập tức gật đầu, quay đầu nhìn Ảnh Nhiên cũng đang tỉnh giấc, ngồi trên giường “ chờ ta trở lại”
“Yên tâm đi đi, trong nhà đã có ta” Ảnh Nhiên gật đầu, khi Tuyết Ưng trở về thì cũng là lúc bọn họ rời đi.
” Ân!” Tuyết Ưng cũng không nhiều lời, liền quay đầu rời đi “ Đồng tiên sinh, chúng ta đi thôi”
Lúc này Đồng tiên sinh mới phát hiện sau lưng hắn có đeo một cái bao màu đen, rõ ràng là đã có sự chuẩn bị “ vật dụng cần dùng ta đều mang đủ, Tuyết Ưng ngươi không cần mang thêm gì đâu”
Tuyết Ưng chỉ lắc đầu không nói, cùng Đồng Thanh bắt đầu đi vào núi.
Đồng Thanh tuy đã lớn tuổi nhưng thể lực vẫn rất tốt, mà Tuyết Ưng thân thể cũng khỏe mạnh nên chẳng mấy chốc hai người đã đi vào con đường nhỏ dẫn lên núi.
” Tuyết Ưng, từ nơi này đi vào chính là núi Việt Nam nổi tiếng về thảo dược, phần lớn dược liệu ta sử dụng hàng ngày đều xuất phát từ ngọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ung-vuong-liet-tinh/1563293/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.