Trần Tả Ninh biết Tuyên Dụ có một bí mật. Cô thích thầm Úc Văn Yến vào năm lớp 9, nhưng Tuyên Dụ vẫn cho là mình che giấu rất tốt, không có ai biết. Trần Tả Ninh cũng chỉ đoán được qua một vài manh mối. Nghỉ hè năm lớp 9, bố mẹ bận rộn công việc không có thời gian quan tâm bọn cô nên đưa bọn cô đến nhà bà ngoại ở ngoài thị trấn. Bọn cô chỉ về quê khi có kỳ nghỉ và các ngày lễ tết, mấy đứa trẻ cùng lứa nhà bên cạnh đã tạo thành một nhóm cố định, bọn cô không thể hòa nhập được. Bà ngoại muốn bọn họ chơi chung với nhau, nhưng cũng không tiện nói quá nhiều, bọn trẻ tuy còn nhỏ nhưng chúng vẫn có thế giới và quy tắc riêng. Bà ngoại sợ bọn cô thấy chán, nên mua một máy chơi game để ở phòng khách. Ngày nọ Tuyên Dụ ngủ dậy trễ đi xuống lầu, thấy trong nhà đột nhiên có thêm một người khác phái cho nên bị dọa sợ. Nam sinh liếc nhìn Tuyên Dụ đứng ở đầu cầu thang, lịch sự gật đầu mỉm cười. Tuyên Dụ lặng lẽ quan sát nam sinh, cậu ấy mặc áo thun màu đen và quần jean rộng thùng thình, thân hình yếu ớt nhưng cao ngất gầy gò, bờ vai xương xẩu, làm nổi bật cảm giác trẻ trung, bề ngoài giống như học sinh cấp ba. Trần Tả Ninh liếc mắt nhìn Tuyên Dụ nói: “Chào buổi sáng, bà ngoại đã để phần bữa sáng cho chị rồi đấy, để ở trên bàn ăn.” Cô ấy không không giới thiệu nam sinh với Tuyên Dụ, chỉ nhìn cậu ấy nói: “Em chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uoc-nguyen-ngay-xuan-so-li/2548149/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.