Sau khi Úc Văn Yến tốt nghiệp trung học, Tuyên Dụ và anh ít liên lạc hơn. Mỗi năm hội học sinh chỉ tụ họp riêng một lần nên cơ hội nói chuyện càng ít. Tiếp xúc giữa họ tăng lên nhiều hơn sau kỳ thi đại học, khi cô và Lý Tô Tô đến Quý Đô du lịch. Hai người vô tình làm mất ví tiền và giấy tờ tùy thân, lúc họ đang lang thang trên phố thì gặp được Úc Văn Yến đang lái xe. Anh tìm chỗ ở mới cho các cô, còn dẫn các cô đi dạo chơi. Một đêm trước khi rời Quý Đô, họ đi vào một quán rượu nhỏ trong hẻm, câu chuyện bắt đầu lệch quỹ đạo từ đây. Hình phạt khi thua trò chơi là phải lựa chọn nói lời thật lòng hoặc đại mạo hiểm. Úc Văn Yến ở đây, Tuyên Dụ sợ bị phát hiện bí mật giấu trong lòng nên chọn đại mạo hiểm. Hình phạt của cô là phải ngỏ lời hẹn hò với một người khác giới trong phòng. Tuyên Dụ sững sờ: “Sao lại có kiểu phạt này?” Lý Tô Tô thoát khỏi trang web rút thẻ hình phạt, xấu hổ nói: “Tớ không để ý, bất cẩn bấm nhầm phiên bản hình phạt thân mật.” Tuyên Dụ mơ hồ nhìn vòng quanh phòng: “Đổi một cái trừng phạt khác được không?” Lý Tô Tô liếc nhìn Úc Văn Yến đang ngồi chờ ở phía đối diện, cô ấy ăn một miếng trái cây, nói: “Không đổi được, ván kế tiếp mới mở lại được. Làm cho có lệ thôi, dù sao hình phạt này cũng độc ác quá.” “Làm cho có lệ là sao?” Ánh mắt Tuyên Dụ ngơ ngác. Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uoc-nguyen-ngay-xuan-so-li/2548187/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.