Edit: Quýt + Khế.
Lại một mùa xuân và mùa hè trôi qua.
Dần dần, mười dặm bát hương lưu truyền “Nhậm phủ nhị tiểu thư diễm quá đào lý*, đẹp như thiên tiên! ”
Vào thời điểm đậu khấu niên hoa*, người đến cầu thân quả thật có thể nói là muốn mòn luôn bậc cửa.
Đậu khấu niên hoa (豆蔻年华): Là loại cây thảo mộc sống lâu năm, hoa màu vàng nhạt, quả có thể dùng làm thuốc, là hình ảnh ẩn dụ cho người con gái. Đề cập đến độ tuổi của các cô gái 13 hoặc 14 tuổi.
Nhậm lão gia yêu thương chiều chuộng, khi đó thường xuyên thở dài cùng phu nhân:
“Ta muốn quan tâm Phi nhiều hơn, nên muốn giữ nó lại thêm hai năm nữa, chỉ sợ đến lúc đó khó tìm được nhà chồng tốt. Bà đi khuyên nhủ nó, có thể tìm nhà thích hợp đính hôn trước. Ta thấy Lý gia trong thành cũng không tệ, thường làm ăn qua lại với ta, đứa trẻ này ta đã gặp qua, nhân phẩm và tướng mạo đều có thể xứng đôi với Phi nhi. Phi nhi tính tình kiều man*, lại cùng ở Mạc Châu, sau này cũng dễ chăm sóc.”
Kiều man (娇蛮): Miêu tả tính cách ngày thường kiêu ngạo nhưng trong điều kiện đặc biệt tính cách lại trở nên nhút nhát.
“Haiz!” Nhậm phu nhân thở dài một hơi: “Con bé này đã bị chiều hư từ nhỏ, sao có thể nghe lọt tai được chứ?”
“Bình thường con gái nhà người ta sớm đã xác định hôn sự, mười lăm mười sáu tuổi chính là tuổi thích hợp để xuất giá. Con bé cứ kéo dài mãi như vậy, bà mối trở về đối diện với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-diem/2161039/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.