Tiếng quát nạt to như tiếng sấm động khiến Hứa Phong ngay khi choàng tỉnh phải vội chui ra ngoài xe.
Trong khung cảnh mờ sáng của buổi bình minh vừa ló dạng, Hứa Phong thấy vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ của A Phúc, A Bảo và động thái run lẩy bẩy tay chân của Tạ Phương Điền y như thật.
Và đến lượt Hứa Phong cũng phải lo sợ ra mặt khi phát hiện bao quanh cỗ xa mã lúc này có đến mười mấy gương mặt đằng đằng sát khí.
Hứa Phong kinh hoảng lên tiếng :
- Chư vị, chư vị sao lại... sao lại...
Trong mười may gương mặt nọ có một gương mặt tuy cũng đằng đằng sát khí nhưng nhờ có mũ đạo quan đội trêи đầu, cộng với đạo bào màu trắng như tuyết tạo nên dáng cách uy nghi khiến vẻ mặt sát khí như biến thành vẻ nghiêm nghị đáng ngưỡng mộ.
Nhân vật này trầm giọng khi lên tiếng :
- Thiếu hiệp bất kinh hãi. Cho hỏi, thiếu hiệp là người hà phương hà xứ, đến Thiếu Lâm để làm gì?
Chưa từng được ai gọi là thiếu hiệp, Hứa Phong đương nhiên phải hoang mang :
- Đạo nhân hỏi vãn sinh ư?
Câu hỏi ngớ ngẩn của Hứa Phong làm một nhân vật khác có ánh mắt hung ác phải đùng đùng nổi giận :
- Bọn ta không hỏi ngươi thì hỏi ai? Hay ngươi chê là đã sống quá lâu trêи cõi đời này?
Hứa Phong khϊế͙p͙ đảm :
- Vãn sinh... vãn sinh...
Tạ Phương Điền trong lốt lão xa phu chợt lập bập kêu :
- Chư vị đại gia xin thương tình. Thiếu gia của tiểu nhân... là người từ phương xa đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-phong-co-tu/247769/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.