Trở lại hoàng cung, Thẩm Từ Châu dường như đã hóa thành một con người khác.
Hắn cả ngày giam mình trong Đông cung, chìm đắm trong biển hối hận, đối với triều chính cũng ngày càng thờ ơ, xa lánh.
Hoàng đế nhìn thấy thái tử bộ dạng tiều tụy, lòng vừa giận dữ vừa bất lực, nhưng thâm tâm cũng hiểu rõ chuyện tình cảm không thể gượng ép.
Cùng lúc đó, bá tánh kinh thành hay tin Khương Uyển Ca lập được chiến công hiển hách nơi biên ải, đánh tan quân địch, bảo vệ bình yên cho quốc gia, thái độ của họ đối với nàng trong khoảnh khắc đã thay đổi hoàn toàn.
Những hiểu lầm, những lời phỉ báng nàng do Mộ Thanh Tuyết cố tình gây ra, giờ đây đều tan thành mây khói.
Khắp kinh thành, người dân nô nức truyền tụng những chiến tích anh dũng của Khương Uyển Ca, lòng ngưỡng mộ nàng dâng cao như thủy triều.
Từ đầu đường đến cuối ngõ, ai ai cũng bàn tán về vị nữ anh hùng kiệt xuất này, ca ngợi vẻ đẹp oai hùng và tấm lòng yêu nước sâu sắc của nàng.
Về phần Mộ Thanh Tuyết, ả ta trong ngục chịu đủ mọi đọa đày. Mất đi sự che chở của thái tử, lại thêm những tội ác bại lộ, ả ta trở thành kẻ bị người đời phỉ nhổ, khinh miệt.
Môi trường ngục tù khắc nghiệt, cộng thêm sự trả thù của những kẻ ôm mối hận thù với ả, tinh thần Mộ Thanh Tuyết dần dần suy sụp, điên loạn.
Cuối cùng, trong một đêm tối tăm, ả bị đám ngục tốt đê tiện c**ng hi*p, tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uyen-ca/2167908/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.