🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

20

 

Ta phái người dùng quyền thế uy hiếp, đe dọa những kẻ rảnh rỗi kia, không cho phép họ ăn nói bừa bãi. Nhưng ở kinh thành này, ai mà không có người thân làm quan?

 

Đừng nói chỉ là một biên soạn thất phẩm của Hàn Lâm Viện, dù có là Tể Tướng cũng không thể ngăn cản được miệng của thiên hạ.

 

Những người nhàn rỗi đó đều đã lớn tuổi, khi bị chọc tức, chắc chắn sẽ sinh ra cảm giác phản kháng. 

 

Chẳng qua chỉ một hai ngày, ngay cả biểu huynh của ta cũng đã nghe được tin này, cố ý tìm đến cửa thay ta hả giận.

 

“Chu đại nhân quả là tham lam, cái gì cũng dám ăn. Một nha hoàn nhỏ bé cũng có thể nạp làm thiếp, chẳng lẽ xem Chiêu Chiêu nhà ta dễ bị bắt nạt đến thế?”

 

“Cho dù nàng ta có mang thai thật, làm sao ngươi biết đứa bé đó chắc chắn là của ngươi?”

 

Biểu huynh hiện tại vẫn còn trẻ, mặc áo bào tím, đội kim quan. Dung mạo anh tuấn, khí chất toát lên sự cao quý.

 

Nhớ lại đời trước, hắn bị Cố Cảnh Dương đuổi cùng g.i.ế.c tận như chó hoang, lòng ta không khỏi đau xót.

 

Từ nhỏ, biểu huynh luôn đối xử với ta rất tốt. Mẹ ta và dì vốn có mối quan hệ thân thiết  từ bé. Trong thế hệ này, chỉ còn hai người chúng ta là con ruột.

 

Dù chỉ là biểu huynh, nhưng huynh ấy đối với ta chẳng khác gì ruột thịt.

 

Huynh ấy bị Chu Lăng phản bội, khiến cả trăm người trong phủ bị xử tử, trong đó có cả con trai năm tuổi và con gái ba tuổi của huynh ấy.

 

Còn bản thân huynh ấy thì đầy thương tích, phải chạy trốn khắp nơi, sống lẩn trốn như chuột trong cống ngầm. Nhưng dù vậy, huynh ấy vẫn không nhẫn tâm g.i.ế.c ta.

 

Nhớ đến kết cục thảm hại của huynh ấy, mắt ta ánh lên sự căm hận, không kìm được mà siết chặt chiếc khăn gấm trong tay.

 

Lần này, ta nhất định phải bảo vệ biểu huynh, giúp huynh ấy leo lên đỉnh cao.

 

---

21

Chu Lăng vừa xấu hổ vừa tức giận, tay cầm tách trà mà run rẩy.

 

“Ngũ hoàng tử, đây đều là tin giả, ngài đừng vội tin vào lời đồn.”

 

Biểu huynh của ta cười nhạo một tiếng, ánh mắt đầy khinh bỉ, liếc nhìn Chu Lăng:

“Vậy ngươi giải thích cho ta xem, sao tin đồn này lại xuất hiện?”

 

Chu Lăng cắn răng, tức giận đến mức giậm chân một cái thật mạnh: “Thần, thần thật sự không có cách nào biện bạch.”

 

Ta thở dài, vẻ buồn bã: “Lời đồn bên ngoài ngày càng nhiều, hay là tổ chức hôn sự sớm đi. Nếu không nạp thiếp thật thì chẳng phải những lời đồn kia sẽ càng có lý sao?”

 

Biểu huynh ta giận dữ mắng Chu Lăng một hồi lâu, buộc hắn phải chuyển tên hai cửa hàng cho ta rồi mới quay người bỏ đi.

 

Chu gia vốn không khá giả, bổng lộc của chức biên soạn ở Hàn Lâm Viện chẳng đáng là bao. Cha mẹ Chu Lăng mất sớm, từ nhỏ hắn được thúc thúc nuôi dưỡng.

 

Sau khi chúng ta thành thân, thì chuyển sang sống ở phủ khác. Dù ngoài miệng hắn nói mấy lời thanh cao, nhưng thật ra luôn ôm chặt tiền bạc trong tay, mỗi tháng chỉ đưa ra đủ tiền để chi tiêu trong phủ.

 

Nếu ta muốn ăn ngon hơn thì phải dùng tiền hồi môn của mình. 

 

Theo nguyên tác, Tần Chiêu Chiêu cũng phải bù đắp cho hắn rất nhiều. 

 

Chu Lăng bị mắng một trận, tức giận đến mức mặt đỏ bừng. Sau khi biểu huynh ta rời đi, hắn cũng không thể ngồi yên, đứng dậy định bỏ đi.

 

Ta kéo ống tay áo hắn lại, lấy ra một cuốn sổ chi tiêu lớn: “Phu quân, đây là chi tiêu của tháng này, người xem qua giúp ta nhé.”

 

Chu Lăng không kiên nhẫn, rút tay ra, cau mày: “Mấy ngày trước ta đã đưa bạc cho quản gia rồi.”

 

Ta mở cuốn sổ chi tiêu ra, chỉ cho hắn từng mục một: “Đây là tiền ta sắm sửa cho chàng nạp thiếp, tổng cộng là bảy trăm chín mươi hai lượng bạc.”

---

22

 

“Bao…nhiêu? Ngươi nói bao nhiêu?”

 

Chu Lăng giật lấy cuốn sổ chi tiêu, hai tay run rẩy như người mắc bệnh rối loạn thần kinh.

 

Ta liếc nhìn hắn: “Chẳng phải chàng đã nói, mọi thứ đều phải mua cái tốt nhất, không thể để Khương Tuyết Lan chịu thiệt thòi sao?”

 

“Tiền này cũng là tiền ta ứng cho chàng, phải hoàn lại cho ta. Chắc chàng sẽ không dùng của hồi môn của chính thê để nạp thiếp đâu?”

 

Một năm bổng lộc của Chu Lăng nhiều nhất cũng chỉ trăm lượng bạc. Còn tiền từ cửa hàng, điền trang, tiền thuế đất hàng năm, năm nào thu nhiều lắm cũng chỉ hơn tám trăm lượng bạc.

 

Mà chi tiêu dự kiến trong phủ một năm là sáu trăm lượng. 

 

Nghe tin nạp thiếp tốn gần bốn năm tích góp của mình, hai mắt Chu Lăng tối sầm, thân hình lung lay sắp ngã.

 

Loại ngụy quân tử như hắn coi trọng nhất là mặt mũi. Dù hắn không cam lòng, nhưng cũng phải cố gắng nuốt cục tức này xuống, không dám phản bác.

 

Với khí chất thanh cao của Chu Lăng, tự nhiên hắn sẽ không nghi ngờ ta làm giả sổ chi tiêu.

 

Ha hả, việc nạp thiếp chỉ tốn có ba trăm lẻ hai lượng. Lần này ta còn kiếm thêm hai cửa hàng năm trăm lượng bạc.

 

Ta cười tươi như hoa, nhìn Khương Tuyết Lan cũng thấy dễ chịu hơn một chút.

 

Mấy ngày nay, cuộc sống của Khương Tuyết Lan không hề dễ dàng gì. Nàng ta lo lắng quá mức khiến mặt nổi đầy mụn nhọt.

 

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Nàng ta trở nên xấu xí như vậy, ta không khỏi vui sướng: “Ôi, ngươi gấp cái gì chứ, ráng đợi thêm ba ngày nữa là trở thành tân nương rồi.”

 

“Ba ngày?”

 

Khương Tuyết Lan gấp đến mức hét toáng lên. Mọi người trong phủ lập tức quay lại nhìn, vừa làm việc vừa vểnh tai lắng nghe.

 

Ta ngạc nhiên nhìn bụng nàng ta:

 

“Sao thế, ba ngày thôi mà ngươi cũng không đợi nổi sao?”

---

23

 

Khương Tuyết Lan đúng là gặp không ít xui xẻo.

 

Mấy ngày nay buồn bã, ăn không ngon, ngủ không yên khiến dạ dày nàng ta trướng khí khiến bụng nàng ta hơi nhô lên, nhưng lại thích mặc y phục ôm sát cơ thể. Nhìn qua, đúng là rất giống người mang thai ba tháng.

 

Khoảng thời gian này, do bị ta đánh không ít lần, nên người trong phủ cũng bắt đầu tránh xa Khương Tuyết Lan.

 

Chỉ cần ai dám đối xử tốt với nàng ta, ta liền mượn cớ trừng phạt. Không phạt tiền thì phạt đánh.

 

Ngay cả người ngu cũng biết khi trời mưa phải chạy vào nhà, huống chi là những người hầu và nha hoàn trong phủ, họ vốn rất tinh ranh.

 

Giờ đây, Xuân Yến gần như không quan tâm đến nàng ta, Thu Cúc thì càng coi nàng ta thành tình địch.

 

Những ngày này của  Khương Tuyết Lan trôi qua vô cùng khó khăn.

 

Nhưng nữ chính vẫn mãi là nữ chính. 

Sức mạnh của cốt truyện còn mạnh mẽ hơn cả những gì ta tưởng tượng.

 

Cố Cảnh Dương bị người ta bỏ thuốc kích dục. Đúng lúc Khương Tuyết Lan ra ngoài dâng hương, vô tình cứu được hắn.

 

Dù sao, nàng ta là nữ chính, với vẻ thanh tú, dịu dàng, khiến người ta một lần khó quên.

 

Cố Cảnh Dương thương cảm cho nàng, là một người trong sạch lại bị vu khống bởi những lời nói khó nghe. 

 

Hắn vô cùng đồng cảm.

 

Ngày hôm sau, khi tỉnh lại, hắn đích thân tìm tới phủ, thỉnh cầu ta cho phép cưới Khương Tuyết Lan.

 

Chu Lăng nghe xong, hai mắt trợn ngược, suýt nữa ngất xỉu.

 

Cùng ngày, tin Cửu hoàng tử muốn cưới tiểu thiếp của Chu Lăng đã lan ra khắp kinh thành.

 

Tấu chương cứ như bão tuyết bay đến bàn làm việc của Hoàng thượng.

 

Thậm chí còn có người đồn rằng, Cửu hoàng tử ở phương diện kia không được như ý nên mới phải cưới một nữ nhân đã có thai, đóng vai cha hờ.

 

Theo như nguyên tác, Cố Cảnh Dương quả thật chán ghét những cô nương khác, chỉ chung tình với một mình nữ chính.

 

Điều này, coi như đúng với cốt truyện.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.