20
Ta phái người dùng quyền thế uy hiếp, đe dọa những kẻ rảnh rỗi kia, không cho phép họ ăn nói bừa bãi. Nhưng ở kinh thành này, ai mà không có người thân làm quan?
Đừng nói chỉ là một biên soạn thất phẩm của Hàn Lâm Viện, dù có là Tể Tướng cũng không thể ngăn cản được miệng của thiên hạ.
Những người nhàn rỗi đó đều đã lớn tuổi, khi bị chọc tức, chắc chắn sẽ sinh ra cảm giác phản kháng.
Chẳng qua chỉ một hai ngày, ngay cả biểu huynh của ta cũng đã nghe được tin này, cố ý tìm đến cửa thay ta hả giận.
“Chu đại nhân quả là tham lam, cái gì cũng dám ăn. Một nha hoàn nhỏ bé cũng có thể nạp làm thiếp, chẳng lẽ xem Chiêu Chiêu nhà ta dễ bị bắt nạt đến thế?”
“Cho dù nàng ta có mang thai thật, làm sao ngươi biết đứa bé đó chắc chắn là của ngươi?”
Biểu huynh hiện tại vẫn còn trẻ, mặc áo bào tím, đội kim quan. Dung mạo anh tuấn, khí chất toát lên sự cao quý.
Nhớ lại đời trước, hắn bị Cố Cảnh Dương đuổi cùng g.i.ế.c tận như chó hoang, lòng ta không khỏi đau xót.
Từ nhỏ, biểu huynh luôn đối xử với ta rất tốt. Mẹ ta và dì vốn có mối quan hệ thân thiết từ bé. Trong thế hệ này, chỉ còn hai người chúng ta là con ruột.
Dù chỉ là biểu huynh, nhưng huynh ấy đối với ta chẳng khác gì ruột thịt.
Huynh ấy bị Chu Lăng phản bội, khiến cả trăm người trong phủ bị xử tử, trong đó có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-mat-nu-chinh-trong-sinh/1344424/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.