17
Người này ta biết, hắn nổi danh là kẻ lưu manh, vô lại khắp khu này, biệt danh là Triệu Thất. Hắn có một người chú ruột là Chỉ huy sứ đoàn binh mã của năm huyện thành, nhờ vậy mà đi lại ngang nhiên, không ai dám động đến.
Ta thẳng lưng, khẽ gật đầu chào hắn một cách trịnh trọng:
“Triệu công tử.”
Đây là lần đầu tiên một thiên kim tiểu thư xuất thân danh giá hành lễ với hắn như vậy.
Triệu Thất giật mình đến mức đánh rơi cọng cỏ đang ngậm trong miệng, vội vàng đứng thẳng lưng, có chút lóng ngóng.
“Trong phủ ta đúng là có chuyện vui.” Ta mỉm cười, giọng điệu bình thản. “Phu quân của ta muốn nạp một tiểu nha đầu làm thiếp, nên ta đích thân ra ngoài chuẩn bị sính lễ.”
“Đến lúc đó, Chu gia sẽ mở tiệc long trọng đãi khách. Nếu Triệu công tử có thời gian, xin mời ghé qua uống chén rượu mừng.”
Triệu Thất luống cuống đáp lễ, nhưng khi kịp phản ứng, sắc mặt lập tức khó chịu:
“Chu phu nhân hiền hậu như vậy, Chu đại nhân còn muốn nạp thiếp?”
“Chỉ là nạp thiếp thôi mà làm rình rang đến thế, còn bày đại tiệc đãi khách?” Hắn hừ một tiếng. “Đây chẳng phải là vả vào mặt chính thất sao?”
Ta chỉ cười nhẹ, cố tình bày ra vẻ cam chịu: “Triệu công tử nói đùa. Lo liệu việc trong phủ vốn là bổn phận của ta, ta nào dám có ý kiến?”
Triệu Thất bĩu môi, đôi mắt hẹp dài ánh lên vẻ bất bình: “Tiểu nha đầu kia có lai lịch gì?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-mat-nu-chinh-trong-sinh/1344425/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.