Chương 71:
Không ngờ, hôm nay Nhiếp Chính Vương cũng không bình thường.
Tiêu Sở Thịnh nhìn tiểu hoàng tử, khẽ đặt ngón tay lên mép giường, ra hiệu “suỵt.”
Tiểu thái tử lập tức hiểu ý, ngoan ngoãn ngậm miệng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục lén lút nằm bên cạnh phụ hoàng.
Dù sao cũng do Nhiếp Chính Vương đáng ghét bảo bé làm vậy, bé không sợ.
Giản Hoài Ngọc nhìn Tiêu Sở Thịnh, vươn tay nhỏ ôm lấy cổ phụ hoàng.
Tiêu Sở Thịnh: “...”
Ánh mắt tiểu hoàng tử đầy thù địch và chống đối, khiến Tiêu Sở Thịnh không nhịn được bật cười.
Hắn lùi lại vài bước, mỉm cười trấn an.
Trên chiếc giường lớn, Tiêu Sở Thịnh chỉ nhìn thấy mái tóc đen dài của chàng trai, cần cổ trắng nõn, và một đoạn cánh tay thò ra ngoài chăn, ôm chặt tiểu hoàng tử.
Ngoài ra, còn có một đoạn xích sắt còng chặt trên màn giường, vừa mang cảm giác kích thích mãnh liệt, vừa ẩn chứa nét đẹp vỡ vụn.
Trong nháy mắt, ánh mắt Tiêu Sở Thịnh trở nên nguy hiểm. Nếu cứ giữ Ninh Ninh mãi bên cạnh mình thế này, hình như cũng không tệ.
Nhưng sau đó, cổ tay của chàng trai khẽ nhúc nhích.
Vết bầm tím ẩn dưới chiếc còng lộ ra.
Ánh mắt Tiêu Sở Thịnh chợt tối sầm.
Sao hắn có thể nghĩ như vậy?
Tiêu Sở Thịnh bước hai bước lại gần, muốn chạm vào vết thương của Giản Ninh.
Nhưng lại thấy, tiểu hoàng tử cảnh giác nhìn hắn, ánh mắt giống như sói con hung dữ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-phao-hoi-tram-me-nuoi-con-tay-duu-chuc/1576704/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.