Cố Diệc Đình im lặng nhìn chàng trai trước mắt.
Thoạt nhìn hai mươi mấy tuổi, thậm chí mặc vào đồng phục học sinh, đi đến trường học, cũng không chút nào không hợp.
Nhưng anh, đã là ba của một đứa bé 3 tuổi.
Một người sinh con, một người nuôi dưỡng, cho đến! có lẽ, cho đến sơn cùng thủy tận, mới không thể không động đến tấm thẻ kia, có lẽ, bây giờ lại không thể không chịu đựng sỉ nhục, đem chuyện này nói cho hắn biết.
Ánh mắt Cố Diệc Đình vẫn nhìn chằm chằm Giản Ninh, khiến Giản Ninh càng mất tự nhiên, hai má như bị lửa đốt.
Không biết tại sao, cảm thấy rất xấu hổ.
Anh muốn né tránh ánh mắt Cố Diệc Đình, nhưng ánh mắt Cố Diệc Đình thật sự quá nóng bỏng.
Muốn chạy trốn quá.
Giản Ninh cúi đầu, muốn né tránh ánh mắt Cố Diệc Đình.
"Xin lỗi, Giản Ninh", Nửa buổi, Cố Diệc Đình mới nói, "Anh không biết.
"
"Không không không", Giản Ninh xua tay, nói thẳng, cũng không còn xấu hổ, "Tại tôi không nói cho anh biết.
"
"Tôi cũng không có ý gì khác, chỉ cảm thấy, anh nên biết sự tồn tại của bé con.
"
"Giản Ninh.
"
Cố Diệc Đình muốn mở miệng, nhanh chóng bị Giản Ninh cắt ngang, "Cố Diệc Đình, anh nghe tôi nói, anh để tôi nói trước, tôi xấu hổ, nếu lỡ lát nữa không nói được.
"
Cố Diệc Đình: "! "
Cố Diệc Đình càng thêm nghiêm túc nhìn về phía Giản Ninh.
Giản Ninh mím môi, hơi căng thẳng, nhưng vấn đề không lớn:
"Xin lỗi, đột nhiên đưa cho anh một bất ngờ lớn như vậy, có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-phao-hoi-tram-me-nuoi-con-tay-duu-chuc/1758794/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.