Trong lúc Thiên Tiếu đang trợ giúp hai người Lý Nhã Kỳ thì ở một nơi xa cũng đang có người quan sát hắn ta.
Kẻ này quan sát rất kỹ nhưng lại không bị giác quan của Thiên Tiếu phát hiện.
Người này chính là Đông Phương Huyễn , kẻ bị Băng Mị chế nhạo trước khi đi vào bên trong bí cảnh.
Lúc này trên mặt hắn không còn vẻ kiêu ngạo , ánh mắt sắc bén mang theo sự tĩnh lặng tới rợn cả người.
Thiên Tiếu kiểm tra kỹ một lần , khi thấy đám người Huyền Minh thực sự rời đi rồi hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghiêm túc hỏi :
“Hai người rốt cuộc là giành thứ gì với đám người Huyền Minh thế ?”
Lý Nhã Kỳ chỉ xuống hồ nước phía dưới rồi nói :
“Phía dưới đó có một bộ hài cốt của cao thủ , nghe Thẩm Ngọc bảo là chắc chắn phải trên cấp độ Hồn Thần .”
Thiên Tiếu quay sang hỏi Thẩm Ngọc :
“Thật sự sao ?”
Thẩm Ngọc nhìn qua màn nước trong vắt nói :
“Ta không rõ chính xác hài cốt này của tiền bối có tu vi thế nào , tuy nhiên ta biết rõ người này có tu vi rất cao.
Tuy chết rồi , hài cốt còn bị phong ấn nhưng vẫn có uy áp không thua gì Hồn Thần , ngươi không tin thì đi xuống mặt nước liền có thể cảm nhận được .”
Thiên Tiếu nhanh chóng đi xuống dưới kiểm tra , hắn quyết định đi xuống dưới nước xem có đúng như nàng ấy nói hay không.
Vừa chạm phải mặt nước thì đúng như những gì Thẩm Ngọc nói , đi xuống sâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-bien-hon-de/1372468/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.