"Hừ, giả thần giả quỷ!" Dương Triển hừ lạnh một tiếng, xuống tay không hề có chút lưu tình nào, lưỡi đao hơi nghiêng, nhằm thẳng cổ họng
hắn quét ngang.
Nhưng mà, lúc đao thế kia sắp đến cổ họng của Trần Mộc, hắn đột nhiên chuyển động.
Chỉ thấy linh lực óng ánh màu vàng kim bay lên, ngưng tụ thành những miếng vảy rồng bao trùm cánh tay hẳn, sau đó đấm một quyền ra.
Rầm.
Đao mang và quyền chạm nhau, một tiếng nổ kinh thiên động địa lập tức vang vọng.
Ánh sáng chói mắt giống như pháo hoa nổ tung trên lôi đài, dư chấn cuồn cuộn lập tức khiến mặt ngoài lôi đài nứt vỡ như mạng nhện.
Mà ngay tại chỗ va chạm, đại đao trong tay Dương Triển điên cuồng chấn động, giống như không chịu nổi luồng linh lực. cuồng bạo vô song kia xung kích.
"Đáng chết, đây là lực lượng gì?" Dương Triển thầm kinh hãi.
Mà trên quảng trường, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, cho dù là bốn đại Điện chủ cũng không nhịn được đứng dậy, nhìn chằm chăm vào lôi đài số bảy.
Ầm ầm.
Hắc mang và kim quang điên cuồng xung kích đập vào. nhau, lực lượng cực hạn kia khiến đại địa dưới chân hai người
rung läc sụp xuống.
Säc mặt Dương Triển cũng dần dần trở nên vặn vẹo, tiếng gào thét truyền ra xa: “Chịu đựng cho ta!”
Răng rắc.
Rốt cục, dưới lực xung kích của linh lực kim quang, không lâu sau, đại đao bỗng nhiên nổ tung, vô số lưỡi đao b ắn ra.
Mà Dương Triển cũng bay ngược ra ngoài như diều đứt dây, chật vật đụng vào bờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1135468/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.