Lúc Trần Mộc trèo lên lôi đài số bảy, ánh mắt của mọi người trong quảng trường đều đổ dồn về phía hắn, rõ ràng bây giờ ân oán giữa Thiên Điện và Linh Điện hấp dẫn ánh mắt của họ hơn nhiều.
Trên đài cao, Thiên Điện chủ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Trần Mộc chăm chú, so với những đệ tử khác của Linh Điện, sáy ý của hắn với Trần Mộc là mạnh nhất.
Bởi vì trên người Trần Mộc còn có Đại Địa Ấn Thần, Ấn Thần này là thứ mà Thiên Điện chủ không tiếc bất cứ giá nào muốn chiếm được!
"Nhớ kỹ, cũng giống Võ Hùng, ta muốn để đệ tử Linh Điện chết không toàn thây!" Thiên Điện chủ quay người mở miệng nói chuyện với Dương Triển bên cạnh.
"Điện chủ yên tâm, ta nhất định mang thi thể của hẳn tới gặp ngài!"
Dương Triển tự tin cười một tiếng, trong ánh mắt tỏa ra lãnh ý sâu tận xương tủy.
Tiếp theo, hắn nhảy xuống đi vào lôi đài số bảy, giờ phút này, rõ ràng bầu không khí toàn trường đã được đẩy lên đ ỉnh điểm, vô số âm thanh hoan hô cổ vũ vang lên.
Trên đài cao, Địa Điện chủ nhìn bóng dáng thiếu niên áo trắng trên lôi đài, sắc mặt lộ vẻ nghiêm túc: “Không biết tiểu tử này có thể đánh thäng được Dương Triển không nữa, mặc dù thực lực của tên Dương Triển này kém hơn Võ Hùng một chút, nhưng cũng là đệ tử hạch tâm của Thiên Điện!”
"Hắn có thể, ta tin tưởng hắn!" Hạ Phi Vũ mở miệng nói, giọng điệu vô cùng kiên định.
Địa Điện chủ cười cười: "Đừng tự tin như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1135469/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.