- “ Bác, chuyện bác vừa nói là sao? Hôn ước của anh Phong...” - Thiên Nhi nói, cô vẫn chưa hiểu được có chuyện gì xảy ra, bà ấy nói con gái của Tâm Lan là sao?
- “ À, chuyện là thế này...” - Đôi mắt Lâm phu nhân mơ màng như nhớ về một thời xa xăm nào đó.
- “ Bác có một cô bạn rất thân từ thủa nhỏ, lớn lên cùng nhau, học cùng nhau từ cấp 1 cho tới khi lên đến đại học, sau này khi cả hai cùng lập gia đình, bác sinh ra Thiên Phong, còn cô ấy sinh được một cô con gái, bác và cô ấy đã hứa với nhau sau này sẽ cho hai đứa lấy nhau.”
Ngừng một lúc, bà nói tiếp
- “ Người vừa nãy là chồng cũ của cô ấy và là ba con bé.”
- “ Người bạn của bác... tên là gì ạ?”
- “ Cô ấy tên là Tâm Lan, Hoàng Tâm Lan.”
Cái tên đó được nói ra, ánh mắt Thiên Nhi bàng hoàng, sững sờ, một giọt nước mắt trong suốt trào ra nơi khóe mi.
- “ Thiên Nhi, con sao thế?” - Lâm phu nhân ngạc nhiên nhìn cô.
Duy chỉ có Thiên Phong, anh không bất ngờ về phản ứng của cô, chỉ chăm chú quan sát khuôn mặt cô. Trong đôi mắt anh có sự thương xót, đau lòng, và cả vui mừng ngự trị.
- “ Bác... bác biết mẹ con sao?”
- “ Mẹ con?”
- “ Hoàng Tâm Lan là mẹ con.”
Sững người mất vài giây rồi bất chợt niềm xúc động mãnh liệt kéo đến với hai vợ chồng nhà họ Lâm
- “ Con nói sao? Con là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-mot-nguoi-doi-em-noi-cuoi-con-duong/644813/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.