Ba mươi sáu lưỡi phi đao liên hoàn đổ tới, Sùng Ngọc gầm vang, lại kích phát tiềm lực, huyết quản trên mặt đã đen xì, như mạng nhện trên mặt, trông cực kỳ đáng sợ.
Quang mang sáng lên, tay có thêm thanh sắc quy giáp với kim sắc văn lộ.
Trước mặt y, quy giáp bắn lên quang thuẫn ột trượng, phi đao của Tôn Lập bắn vào nhưng quy giáp quang thuẫn chặn được hết.
Chưa đến mũi đao cuối cùng, quy giáp quang thuẫn đã nứt nẻ, xem ra không chống nổi nữa.
Tôn Lập chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không để lộ, ẩn trong dãy phòng ốc đổ nát, có điều đã hé nụ cười thắng lợi.
Tám đạo lục quang vút lên, khí thế hất tung mái nhà.
Quang mang hiện rõ từng đường vân màu vàng, như gân lá trải ra.
"Ầm, ầm, ầm...”
Tiếng nổ vang vọng Tố Bão sơn, tám dải lôi quang ngưng tụ trên không.
Ba đạo Ất mộc thiên hành lôi giáng xuống, Sùng Ngọc gầm vang giơ quy thuẫn pháp bảo lên, pháp khí tan tành trong lôi quang rơi xuống. Sùng Ngọc xót ruột vô cùng.
Đạo Ất mộc thiên hành lôi giáng theo, lôi quang trùm lên y.
"Oành!"
Sùng Ngọc dốc toàn lực, tóc dựng tua tủa, chỉ được một chốc là vết cháy đen hiện rõ.
Y phục thành bột đầu tiên, hóa thành hơi trong lôi quang. Rồi thân thể y đen dần từng khúc, Sùng Ngọc trợn trừng mắt, đầy bất cam và phẫn nộ, bị Ất mộc thiên hành lôi biến thành một viên than!
"Ầm...”
Lôi quang tan đi, Bát diệp phù bảo hóa thành lục quang, quay về tay Tôn Lập.
Mãng long tỏa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-gioi-vinh-tien/1338306/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.