Rìa phải mới là linh dược liệu thương, giải độc. Tôn Lập ngửi từng lọ, La Hoàn liên tục phủ quyết, sau cùng y biết không thể lấy tiêu chuẩn của mình áp cho tu sĩ luyện đơn bây giờ nên đành chọn một lọ.
"Lọ này dược hiệu không cao nhất nhưng an toàn hơn cả. Linh đơn ở đây cũng như Bách minh đơn, công thức chưa được thử nghiệm nhiều nên có tác dụng phụ. Trong số linh đơn liệu thươngcó không ít loại nhanh chóng hồi phục nhưng để lại ẩn hoạn. Lọ này hơi chậm nhưng lại an toàn."
Tôn Lập đương nhiên tin, tạm không nhìn đến những thứ khác trong trữ vật không gian, liệu thương quan trọng hơn.
Gã nghiến răng chui khỏi đại đỉnh, thu đại đỉnh vào trữ vật không gian, rồi từ từ vừa đi tới vách núi, lần tay đến những chỗ đau, hóa ra toàn thân đều đau đớn, nên gã mặc kệ, cố bò đến vách núi mới ngồi xuống thở phào.
Nhìn tinh quang, Tôn Lập dễ chịu hẳn, “Phàm gian nhất thế thiên” chỉ cần có tinh quang thì không có linh dược cũng vậy.
Mở bình ngọc đổ đơn dược ra nuốt, mùi thơm mát tản đi, ngũ tạng lục phủ như lửa đốt đã dịu đi.
Gã ngồi xuống, vận chuyển công pháp. Chu thiên tinh lực chảy vào thể nội, phối hợp với linh đơn, từ từ chữa lành thân thể...
Cả đêm gã đều liệu thương. Lúc mặt trời mọc, chu thiên tinh lực bị đại nhật thần hỏa thay thế, gã đành dừng lại.
Chỉ cần ba đêm nữa, gã sẽ hồi phục tám phần trở lên.
Bất quá hiện tại có thể hành động rồi.
Đại nhật thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-gioi-vinh-tien/1339363/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.