Xoay người lại nhìn Huân Nhi áy náy nói.
" Ta đột nhiên nhớ ra mình còn một chút vực chưa giải quyết, cho nên hôm nay không mời ngươi uống trà được. "
Nghe vậy Huân Nhi trong ánh mắt lóe lên một tia âm u, bất quá bên ngoài vẫn tỏ ra bình thường, ngữ khí tiếc nuối nói.
" Như vậy thì đợi lần sau cũng được. "
" Vậy thì để lần sau đi, xin lỗi ngươi, Huân Nhi. "
Nói xong Tiêu Long liền biến mất khỏi chỗ.
Nhìn xem Tiêu Long biến mất vị trí, Huân Nhi thần sắc hơi trầm xuống, cươi khổ lẩm bẩm một tiếng.
" Cả ngươi cũng bắt đầu xa lánh ta a, Tiêu Long ca ca. "
Tiêu Viêm cũng vậy, Tiêu Long cũng là như vậy.
Tiêu Viêm bởi vì mất đi thiên phú tu luyện lâu ngày, cho nên mất hết ý chí, không muốn cùng nàng vị này thiên chi kiêu nữ đi gần, hắn cho rằng sẽ có không tốt ảnh hưởng đến nàng, lại sẽ chuốc lấy thù hận vào người.
Còn Tiêu Long, mặc dù đã có gia thất, tuy nhiên tại đấu khí đại lục cũng không có một vợ một chồng chế độ, hắn cũng không giống như là hạng người chỉ chung tình với một nữ nhân duy nhất.
Cho nên hắn không có lý do gì để tránh mặt nàng mới phải a.
Nếu Tiêu Long biết Huân Nhi lúc này ý nghĩ, nhất định sẽ nói ngươi suy nghĩ nhiều rồi.
Hắn rời đi cũng là vì muốn nhìn xem Diệu Lão mà thôi, cũng không phải là cố ý tránh mặt nàng.
….
Dị hỏa thiêu đốt được chừng một ngày, cỗ thân thể ở trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-gioi-xuyen-qua-tu-dau-pha-bat-dau/2544259/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.