"Hoàng huynh, không cần" - Văn Khương gương mặt ngấn nước, thút thít khóc lóc co cụm lại trong tấm chăn dày trốn tránh.
"Ngoan, hoàng huynh chỉ là ôm muội một cái, đừng sợ." Thế tử Trữ nheo cặp mắt lại, giọng nói vì tình dục mà trở nên trầm khàn khó nhịn.
"Hoàng huynh, a _ _ _ _"
Văn Khương ôm lấy thân thể nam nhân, lần nửa thừa nhận sự kìm hãm của hắn.
" Hoàng muội, Văn Khương hoàng muội.." - Thế tử Trữ khàn giọng rít lên cái tên đang chi phối lý trí mình.
Hai tay mảnh khảnh bị chế trụ, nhũ thịt Văn Khương bại lộ vì kích thích mà sớm trở nên phập phồng, xiêm y như lụa từ từ tuột xuống trên da thịt trắng nõn. Sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của nàng luôn mang theo sự cám dỗ chết người.
"Hoàng huynh, không cần..."
Văn Khương thống khổ ngẩng đầu lên, cái lưỡi đinh hương bị Thế tử Trữ cường hãn hôn, tuyệt thế thân thể tao nhã kìm không được tản ra hương vị mị hoặc.
"Hoàng muôi ngoan, hoàng huynh chỉ là đang sủng ái muội."
Thế tử Trữ từ trong ngực mỹ ngân ngẩn lên, say đắm thưởng thức tư vị mềm mại ấy. Văn Khương tư tình mỹ tuyệt cảm giác dưới bụng có 1 dòng nước ấm làm cho ướt át, thân thể như bị điện giật xụi lơ trong lòng ngực hoàng huynh.
"Hoàng huynh, muội nóng quá."
Môi hồng của mỹ nhân nhẹ nhàng cong lên.
"Văn Khương hoàng muội, muội đúng là thực cốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-khuong-cong-chua-yuying/690436/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.