"Không cần, thực không cần, hoàng huynh, xin huyn tha cho muội"
Đi qua cao trào, Văn Khương bắt đầu e ngại hắn, hắn thật lòng sủng ái nàng như hắn nói sao?! Tròng mắt Thế tử Trữ đen lại nhìn ko rõ đang nghĩ gì nhưng lại đầy dục vọng. Hắn nhìn nữ nhân dưới thân đầy ham muốn, vừa mới làm qua 1 lần nên vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn, cự thú màu tím đậm vẫn ngang nhiên uy dũng trước mắt Văn Khương, nàng nhìn đầy sợ hãi....
"A _ _ _ _"
Hắn lật thân thể hoàng muội còn đang run rẩy, dũng khí ngất trời vùi sâu vào lối đi vẫn còn kết tơ máu cùng d*m thủy...
Thân là Thế tử nước Tề, hắn cư nhiên có vài mỹ nhân đêm đêm cùng lâm hạnh nhưng mà sự quyến rũ của đám giai nhân trong vương phủ thực ko thể so được với hoàng muội của hắn.
Mỹ diễm không gì sánh được, sóng mắt mị tình, gương mặt nhỏ nhắn kèm theo thanh âm rên rỉ thiêu rụi lý trí nam nhân làm Thế tử Trữ muốn ngừng mà chẳng ngừng được. Cự vật thô trướng đang xuyên xỏ qua vách tường chặt chẽ của Văn Khương càng thêm gắn sức thâm nhập...
"A _ _ _ _ _ _"
Tư thế xâm nhập từ phía sau làm cơ thể nàng bị nhục bổng nghiền ép đến mức tận cùng, hoa huy*t màu hồng phấn chẳng biết từ lúc nào bị cự thú nong thành hình dạng trăng tròn, nhìn cực kỳ hấp dẫn.... Bị Thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-khuong-cong-chua-yuying/690437/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.