Mấy ngày sau, toàn bộ đội quân đón dâu đã tiến vào biên cảnh Lỗ quốc.
Trong lúc, Văn Khương tới thăm Tang Du mấy lần, đáng tiếc hắn đều ngủ mê không tỉnh.
Kế tiếp hành trình cực kỳ thuận lợi, nửa tuần trăng đã đến Khúc Phụ.
Dựa theo lễ nghi Lỗ Quốc, thế tử trước ngày cử hành hôn lễ không được gặp gỡ tân nương, nên tất cả công tác chuẩn bị đều giao cho công tử Huy đảm nhiệm, ngay cả Văn Khương cũng được phân phó ở lại phủ Tư Không.
Lần thứ 2 Văn Khương tới Khúc Phụ, nhưng đối vơi nơi này nàng cũng không có quá nhiều ấn tượng, nhưng nghĩ lại về sau sẽ sống ở nơi này. Nhưng không vì thế mà Văn Khương muốn có quá nhiều liên can với Tư Không phủ cũng như với Công tử Huy có thêm dây dưa. Thừa dịp lễ xuân tế, nhân lúc Huy công tử rời phủ, Văn Khương liền cùng Tiểu Đào lén lút chạy ra khỏi phủ.
****
Trên đường phố người ta tấp nập, tất cả mọi người đều diện trang phục lộng lẫy, phần lớn là những người trẻ tuổi. Từ nhỏ đến giờ Văn Khương hiếm khi đến những nơi huyên náo thế này, xung quanh nàng trước nay đều là lễ nghi, là quy tắc bó buộc, tiếp xúc mới những người hoàng thất được nuôi dưỡng chẳng khác nàng là bao. Cả điển tế hàng năm cũng chỉ nhằm cầu mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an đầy tính nghiêm trang thành kính với những gương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-khuong-cong-chua-yuying/690551/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.