Editor: Waveliterature Vietnam
Vì vậy, Trịnh Thành Tử lại có nhiệm vụ đưa đón thỏ trắng hằng ngày mỗi khi thỏ trắng tan học về.
Thỏ trắng ngồi trên ghế sau xe đạp của Trịnh Thành Tử, vừa ngồi hát một bài hát vừa ngồi đá chân.
Trịnh Thành Tử hỏi thỏ trắng khi thấy cô vui vẻ đến vậy: "Anh thấy gần đây em có chuyện gì vui hả?"
"Dạ, đúng rồi ạ " Thỏ trắng mỉm cười đối với câu hỏi của Trịnh Thành Tử: "Bây giờ mỗi ngày em đi học thì em đều cảm thấy thoải mái, đã vậy thầy Dương còn cực kỳ dễ thương chứ không hậm hực hay khó tính như cô Nguỵ nữa, các bạn trong lớp em ai cũng cực kỳ thích thầy Dương cả. "
"Vậy em có thích thầy không?" Trịnh Thành Tử tình cờ hỏi.
"Tất nhiên là có rồi ạ, thầy Dương dễ thương vậy mà!" Thỏ trắng dung một cánh tay ôm quanh eo Trịnh Thành Tử, trong khi hào hứng kể với cậu: "Em kể với anh nghe nè, hằng ngày thầy Dương đều kể cho chúng em nghe những câu chuyện thú vị, và thầy giảng bài cho chúng em cũng rất dễ hiểu nữa. Vài ngày trước, thầy Dương cũng đã cho em làm lại vị trí lớp trưởng lớp ngôn ngữ tiếng Trung của em nữa. "
"..."
Trịnh Thành Tử đang đạp xe nhưng khi nghe vậy thì cậu dường như không nói nên lời và nói với giọng hờn dỗi: "Hãy nhìn em xem, suốt ngày thầy Dương không, chắc là em thực sự thích thầy ấy rồi."
"Đúng như ca ca nước cam nói ạ, thầy Dương đáng yêu vậy mà!" Thỏ trắng ngồi trên xe đạp, vừa múa tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-luon-thich-em/2690478/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.