Tuy không biết vì sao thiếu niên xinh đẹp trước mắt đột nhiên đổi lời, nhưng người đàn ông trung niên với vẻ ngoài sắc sảo đã dẫn đầu đáp lại: “Được! Vậy ta sẽ nói cho ngươi một số biện pháp phòng ngừa. Vũ Xương..."
Ánh mắt kia vẫn ở trên người cậu, Lâm Úc cảm giác được đầu ngón tay tê dại, cuối cùng không khỏi quay đầu lại, nhìn qua mặt nạ.
Hai người nhìn nhau qua một con phố, cả hai đều không nhìn ra được suy nghĩ của đôi bên, nhưng vào lúc này thời gian dường như chậm lại một giây. Hoắc Vọng nhận ra mình nhìn chằm chằm vào người khác như vậy là không lịch sự nên nhanh chóng rút lại ánh mắt sắc bén.
Có một sự thôi thúc khó tả khiến hắn muốn nhìn thấy khuôn mặt của người đó, nhưng đáng tiếc hắn lại không nhìn thấy gì cả.
Với sự tiếc nuối không thể giải thích được, hắn quay người đi về phía nhà nghỉ. Vì tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào khuôn mặt của người đó nên hắn đương nhiên không để ý đến bộ quần áo quen thuộc trên người chàng trai trẻ.
Lâm Úc thở phào nhẹ nhõm, chợt nhận ra vừa rồi mình dường như đã đồng ý một điều gì đó rất khủng khiếp.
Cậu ngơ ngác nhìn về phía người đàn ông trung niên đang nói huyên thuyênh: “Kỳ thật đóng vai Bạch Vô Thường rất dễ dàng, cả ngày gần như ngồi trên kiệu.”
Lâm Úc chỉ nghe được câu cuối cùng, gật đầu: "Ừ."
Trần Tang gãi đầu: "Tối nay bảy giờ tôi đón cậu. Cậu là khách du lịch ở nhà nghỉ à?"
Nhiệt độ trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-nguoi-ghet-trong-sinh-thanh-thuy-thu-duoc-van-nguoi-cung-chieu/2756966/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.