Khi Đồng Đồng tỉnh lại, bác sĩ lại đi vào, xác nhận không có chuyện gì, mới cho phép người bên ngoài tiến vào.
Lâm Úc nhảy lên giường bệnh, dùng đầu xoa xoa tay Đồng Đồng.
Cô bé cười khúc khích hai lần.
Triệu Tiểu Phi đem bánh quy đặt ở bên cạnh nàng, nghiêm mặt hỏi: "Khi nào cậu khỏe lại chúng ta có thể đi Đào Viên?"
Đồng Đồng cười: "Được."
Với bầu không khí hồn nhiên của hai đứa trẻ, cả phòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Lâm Úc cùng bọn họ chơi đùa suốt buổi chiều, cuối cùng Hoắc Vọng mang cậu cùng Triệu Tiểu Phi đem về.
Vừa trở lại nhà nghỉ, Hoắc Vọng đã nhìn thấy điện thoại của mình và hơi cau mày.
Triệu Ưu Ưu đi ngang qua chỉ nói: “Tôi có thể dẫn Úc Úc đi thiên đường thú cưng.”
Đây là nhà nghỉ thân thiện với vật nuôi và đương nhiên có một nơi được chuẩn bị đặc biệt cho vật nuôi.
Đuôi của Lâm Úc hăng hái đứng dậy. Cậu biết rằng cơ hội lấy lại chiếc máy tính bảng đã đến.
Hoắc Vọng cúi đầu liếc nhìn: “Muốn đi không?”
Trước mặt người ngoài vẫn phải dè dặt, Lâm Úc chỉ lắc đầu không gật đầu, nhưng bề ngoài đã lộ rõ vẻ hưng phấn.
Hoắc Vọng cong khóe môi: "Ừ."
Nếu hắn thực sự là cha mẹ, hắn phải là bậc cha mẹ yêu thương nhất con nhỏ nhất.
Triệu Ưu Ưu thở dài, mang theo hai bộ lông, một lớn một nhỏ, lao tới thiên đường.
Alaska thấy thú cưng trượt xuống liền hưng phấn, cúi người xuống, r.ên rỉ một tiếng, cởi dây xích cho chó ra, ngồi xuống ghế tựa bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-nguoi-ghet-trong-sinh-thanh-thuy-thu-duoc-van-nguoi-cung-chieu/2756965/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.