3 ngày sau.
Toàn bộ làng Thanh Giang đều đã chuẩn bị đầy đủ.
Theo như kế hoạch thì bọn họ sẽ đi tới phía đông Nam Đế Quốc.
Tài sản của cả làng bây giờ tầm khoảng 600 triệu chiến kim.
Lúc này di chuyển đến phía đông Nam Đế Quốc vẫn có thể mua được một mảnh đất vừa đủ để dân làng làm nơi sinh sống và làm ăn.
Sau đó tiếp tục kéo dài phát triển.
…
Ở một ngôi làng gần rìa Phong Vân sơn mạch có một đoàn người đang đứng trước cổng một ngôi làng nhỏ với gần mười chiếc xe ngựa các loại.
Bên trên xe ngựa chất đầy lương thực, thực phẩm, vật dụng, nhu yếu phẩm mà dân làng mang theo.
Đoàn người hơn nửa là người già, phụ nữ và trẻ em.
Phải nói team này khá tạ nhưng Vương vẫn phải cố gánh cái team này để trả ơn cho họ.
…
“Ngày hôm nay là một cột mốc quan trong của làng ta! Chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi!”.
Dọng nói dõng dạc của trưởng làng cất lớn.
“Xe ngựa mọi thứ đã sẵn sàng hết rồi thưa trưởng làng! Chúng ta có thể xuất phát!”.
Một thanh niên chạy tới bên trưởng làng thông báo.
Trưởng làng gật đầu ra giấu cho mọi người xuất phát.
Đoàn người dần di chuyển rời xa ngôi làng bây giờ đã bị bỏ không.
...
Đoàn người di chuyển được nữa ngày đường thì bắt gặp một đám người đứng chặn đầu.
Một tên trung niên to xác, tay cầm một cái chiến phủ cỡ lớn, thân quấn một cái áo choàng bằng da Hắc Lang, một loại yêu thú cấp thấp có da rất dày.
Chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-phap-de-ton/421150/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.