Ngón tay của Cừu Hận Thuỷ, rốt cuộc cũng chỉ tới Chân Tiểu Tiểu.Tuy nhiên, cuối tầm mắt, thiếu nữ gầy nhỏ kia không hề giống vô số con kiến đã chết dưới tay hắn, không gào khóc kêu la, không run rẩy toàn thân, không thét lớn cầu xin, không nực cười diễn trò.Vẻ mặt nàng hạo nhiên, eo thẳng tắp.Dốc hết pháp bảo trong túi trữ vật ra, cầm trong tay chiếc răng thú, lao về phía hắn một cách ngớ ngẩn!Châu chấu đá xe, ngươi cũng biết tất cả những điều này đều là giãy giụa vô nghĩa.
Tội gì phải làm ra vẻ ta đây?Nhếch miệng, Cừu Hận Thủy muốn cười nhưng cười không ra tiếng, bởi vì nội tâm hắn đã bị khuấy động.Vô số nam tử hán thân cao hai thước, trước khi chết cũng không thể dũng cảm và quật cường như thế.Trên người nha đầu này, hắn nhìn thấy một cỗ khí thế.Một cỗ khí thế, mai kia có cơ hội trưởng thành, tất phải đảo lộn đất trời!Ý chí ấy không chỉ chạm đến tiếng lòng của Cừu Hận Thủy, mà còn khiến cho hai thanh hắc đao rõ ràng đã bay qua không trung rừng rậm Bạch Tuyền chợt run rẩy kịch liệt.Chúng nó luôn đồng hành cùng nhau, nhưng trong tích tắc, hai mũi đao đối chọi gay gắt, kiệt lực chém giết!Lách cách lang cang!Sau mười chiêu, thanh đao hơi phiếm đỏ đá bay kẻ yếu hơn ra xa, sau đó vô cùng phấn khích quay đầu, lao tới biển rừng rộng lớn!Tương thiên hà thái cấp?*Tương thiên hà thái cấp!*("Bảy bước thơ" - Tào ThựcNấu đậu cầm làm canh, lộc thục cho rằng nước.Ki ở phủ hạ châm, đậu ở phủ trung khóc.Bổn tự cùng căn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746914/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.