Ngay khi Kỷ Thanh Y và Tiểu Bát Nhãn đánh đến thiên địa mờ mịt, giữa tầng tầng cỏ cây, đột nhiên nhảy ra hai bóng người.Nhận ra dung mạo người tới trước tiên, không thể nghi ngờ chính là Kỷ Thanh Y."Tiểu Tiểu."Thấy Chân Tiểu Tiểu trở về, hai mắt Kỷ Thanh Y sáng choang, mặt mày và khí thế toàn thân đều trở nên dịu dàng!"Kỷ sư huynh, thực xin lỗi, ta không tìm được Trọng Tử Hưng." Chân Tiểu Tiểu tiện tay lấy xuống một chiếc lá xanh dính trên tóc, góc váy dính bùn, trông có vẻ phong trần mệt mỏi."Không sao, ít nhất ngươi đã giúp ta tìm được La huynh đệ!"Không nghĩ tới chỉ mới qua vài ngày, mà quan hệ giữa Kỷ Thanh Y và La Uy đã xảy ra sự thay đổi về chất như vậy.
Hiện tại, hắn thậm chí còn đang mặc ngoại bào của La Uy, không cần phải tiếp tục hở mông như trước.Cái gì? Ta mời?Chân Tiểu Tiểu kinh ngạc quay đầu, lập tức nhìn thấy bộ dáng Hồng Loan tức đến run người đứng ở một bên.
Nàng lại ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của La Uy, hắn đắc ý nháy nháy mắt với nàng.Đúng vậy!Mấy ngày trước, đầu óc La Uy đột nhiên thông suốt, vừa thấy Kỷ Thanh Y thì lập tức gào về phía Hồng Loan!"Mặc dù ngươi dùng tiền tài thu mua con người ta, nhưng không thể đả động được trái tim chính nghĩa trung thực chân thành nhiệt tình từ khi mặc tã lót đã không nói dối của ta!""Là Chân muội muội dùng tình cảm để cảm nhiễm, dùng lý lẽ để thuyết phục, ta mới biết được sự hy sinh vĩ đại của Thanh Y, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746949/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.