Dù sao chăng nữa, không thể tiếp tục trì hoãn!Cần tốc chiến tốc thắng!“Hồng Loan, Đồng Chiến, tế huyết phụ sát!”Chiếc quạt bay một vòng giữa không trung rồi trở lại trong tay, Kỷ Thanh Y quát to một tiếng, lúc nghiêng đầu nhìn mọi người, ánh mắt đã tràn ngập sát khí lạnh lẽo.Thiếu tông muốn dùng đại chiêu!Nhận lệnh, sắc mặt của Hồng Loan và Đồng Chiến trở nên ngưng trọng, không chút do dự nắm chặt tay, đấm một quyền vào ngực chính mình.Phốc!Ngực hõm xuống, hai luồng máu tươi lần lượt phun ra từ miệng hai người, bay qua không trung trông như hai con hồng long thật dài.Máu ẩn chứa căn nguyên, mất đi lượng máu lớn, khuôn mặt hai người lập tức héo rũ, ngay cả làn da cũng nhăn nheo, giống như nháy mắt đã già đi mười tuổi.Mà thần hạc trước người Kỷ Thanh Y, sau khi được tinh huyết tưới đẫm, đỉnh đầu nó đột ngột đỏ rực sáng loáng.
Đồng thời, thân hạc đón gió căng ra, trên lông chim trắng tinh chớp động ánh bạc loá mắt, thiết huyết và uy phong!Không nghĩ tới, pháp bảo đã biến hoá hai tầng, còn có thể uống máu tiếp tục tăng cường lực lượng.“Rống rống rống!”Sắc máu vẩy khắp không trung, màn trời trở nên yêu dã dị thường, Bát Nhãn Tri Chu cảm giác được uy hiếp xưa nay chưa từng có, rít gào bất an không ngừng.Tiếng hạc kêu lanh lảnh, sóng âm lướt qua cự mộc, cuốn vô số phiến lá lên không trung sau đó phá tan thành từng mảnh, thân cây chỉ còn một mảnh trụi lủi.
Linh khí dao động kịch liệt, nghiền ép Tương Khiêm và Lạc Nhĩ đến khó thở, nội tạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746977/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.