Tuy rằng từ khu vực Bách Trạch đến bên bìa rừng khá xa, viện quân không thể nhanh chóng đuổi tới, cũng may sau khi nhện hoàng hoàn thành tiến giai Trúc cơ, thực lực đang từ từ tăng lên.
Lấy một địch ba.
Gai nhọn nửa người Tiểu Bát Nhãn đã trở nên cứng rắn như sắt thép, chân dài cũng có thể dùng làm pháp bảo đối chiến chính diện với cây quạt, âm thanh ma sát vang lên dồn dập.
Lách cách lang cang!Cảm giác được Hồng Loan đánh úp lại từ phía sau, Tiểu Bát Nhãn vừa tiếp tục dây dưa với Kỷ Thanh Y, vừa nhàn nhã dẩu mông lên uốn éo, “Phốc” một cái thả rắm thúi!Cái rắm này mạnh mẽ mười phần, cây kiếm của Hồng Loan mới đâm về phía trước mấy tấc, trên thân kiếm bóng loáng đã bắt đầu loang lổ rỉ sét, nhanh chóng mục nát từ đầu mũi kiếm.
Mắt thấy chất độc lan tràn, một giây nữa sẽ bò lên mu bàn tay mình, Hồng Loan kinh hoàng, vội vã quăng vũ khí xuống đất, ghê tởm muốn ói.
Hồng Loan và Đồng Chiến thất bại khiến tốc độ tay của Kỷ Thanh Y càng lúc càng nhanh, động tác ra chiêu cũng dần dần mất đi sự ưu nhã.
Không thể không thừa nhận, nhện hoàng quả thực là cường địch khó gặp trong đời hắn, chỉ là độc chướng khí độc nó phun ra đã ép hắn phải tiêu hao ba bốn tầng linh khí để ngăn cản, bằng không một khi bị độc tính xâm nhập, sẽ chịu sự khống chế của nó.
Chiến đấu gian nan, huống chi bây giờ còn có một việc khiến hắn không thể tập trung … Đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746979/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.