Trên đại địa Đông Linh rộng lớn, có một vùng đất tuyết đen rơi quanh năm.Lúc này, một vị nam tử áo trắng phiêu nhiên xuất hiện giữa trời đất, hắn có dung mạo xuất trần, khí thế hạo nhiên, dáng người như một thanh thần kiếm tuốt khỏi vỏ, rắn rỏi và sắc bén.Dùng ánh mắt gạt mở gió tuyết hỗn độn, phút chốc nam tử đã đi tới trước ngọn núi sừng sững nguy nga duy nhất trong Hắc Nguyên.Tử khí muốn mạnh mẽ xâm chiếm thân thể của nam tử áo trắng, lại bị sinh cơ dồi dào quanh người hắn và kiếm uy chém tan từng cái một!"Lập Tuyết huynh, tháng trước sấm sét quái dị đánh nát vách tường Thần Phong phía Đông - Bắc, sắp không che đậy tin tức được nữa, toàn bộ tông chủ tông môn cấp hai cấp ba, đều đã tới Đông Điện và Linh Môn dò hỏi nguyên do."Người đến đứng đối diện với ngọn núi cô độc trong tuyết, tự nói tự nghe lên tiếng: "Ngày đó, khi vách tường Thần Phong tan vỡ, từng có một vệt sáng đen từ Bắc Nham bay tới địa giới Đông Linh.
Nếu là người thuộc Xư Lí gia của phương Bắc, chỉ sợ đã dịch dung hoặc đoạt xá tu sĩ giới ta.
Mà trinh thám ta phái đi Bắc Nham lại như đá rơi xuống nước, lập tức biến mất vô tung.""Hôm nay mưa to kéo dài, đêm lạnh thấu xương, là điềm báo cực xấu.
Xưa nay Bắc Nham vẫn mang dã tâm muốn chiếm đoạt lãnh thổ Đông Linh ta, đáng tiếc bị vách tường Thần Phong ngăn cách, nên chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Nhưng lần này vết nứt trên vách tường Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/747052/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.